Xe ngựa chạy nhanh, Bạch Du xóc đến mức châu ngọc đầu lắc lư.
Nàng Tạ Ngọc Cung vạch trần "tội ác" của một triều thần, khiến pháp trường nhuộm đỏ cả dòng sông hộ thành.
nàng những ngày trong hoàng thành vì "án Tây Lĩnh" mà c.h.ế.t nhiều như lá rụng mùa thu, nếu nàng sẽ lập tức đoán kế hoạch của Tạ Ngọc Cung .
Ngược , Tạ Ngọc Cung như , Bạch Du khó hiểu hỏi: "Thái tử thể truy sát ?"
"Bây giờ án binh bất động, giữ im lặng mới là lựa chọn duy nhất."
"Nếu thật sự đổ cho một đống tội danh, càng tỏ bình tĩnh, mới thể lấy sự tín nhiệm của An Hòa Đế, cũng dễ dàng phản bác vu oan giá họa, thể... Chẳng lẽ là Hoàng hậu?"
"Không đúng, Hoàng hậu càng dám hành động thiếu suy nghĩ. Hiện giờ nhà họ Tôn chắc chắn ai cũng lo sợ, dám phạm sai lầm, gây thêm phiền phức cho Thái tử đang cấm túc."
Tạ Ngọc Cung đột nhiên đưa tay búng trán Bạch Du.
"Cung Vương phi thật thông minh."
"May mà nàng phi của khác, nếu việc đầu tiên chính là g.i.ế.c nàng." Tạ Ngọc Cung ánh mắt đầy tán thưởng.
Bạch Du bởi vì sự nghiêm túc trong mắt , và câu "đầu tiên g.i.ế.c nàng", mà tim gan kìm run lên.
Tạ Ngọc Cung nghiêng hôn lên chóp mũi nàng, hết bộ kế hoạch của .
Bạch Du xong hồi lâu gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/343.html.]
Lại mở miệng, giọng chút khô khốc: "Cung Vương đại tài, kế thật là tuyệt diệu."
Hắn quả xứng danh là phản diện lớn, giống như trong cốt truyện giam cầm trong ngục, như mãnh thú chặt đứt xiềng xích thời hạn, sẽ còn như trong cốt truyện ẩn nhẫn nhiều năm chờ thời cơ, mà là trực tiếp vươn lên trời cao.
Kế chắc chắn sẽ khiến cho hiềm khích giữa Thái tử và Hoàng đế sâu như vực thẳm, còn khả năng hàn gắn.
Hắn, Tạ Ngọc Cung , là vị hoàng đế diệt thế cướp hào quang của nam chính... Cần gì nàng, một kẻ đến từ thế giới khác, bảo vệ mưu tính cho ?
kế sách của Tạ Ngọc Cung vài điểm "tâm linh tương thông" với Bạch Du, địa điểm đều chọn kênh Bác Vận.
Khác biệt ở chỗ Tạ Ngọc Cung là "chân long", mượn kênh Bác Vận để bay lên trời cao, hô phong hoán vũ.
Còn Bạch Du là "con sâu" thật sự, cần mượn kênh Bác Vận để đào thoát, vĩnh viễn đầu .
Xe ngựa từng dừng một khắc.
Cây cối hai bên quan đạo xanh um tươi , lướt qua mắt, bóng cây lay động như bàn tay níu kéo đại thế qua, cũng giống như điềm báo cho cảnh tượng giả dối đang dần nứt vỡ, vặn vẹo.
Không cứ đến ngày trọng đại, trời cao sẽ báo .
Buổi chiều mưa gió nổi lên, mùi tanh tưởi cuốn xe ngựa, xộc thẳng mũi .
Đêm xuống, bọn họ liền thúc ngựa đến bến tàu kênh Bác Vận.