Cách Sống Sót Khi Xuyên Vào Truyện BE - 62

Cập nhật lúc: 2025-04-30 13:43:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Ngọc đi đến trước mặt tôi, ôn hòa nói: "Tỷ nói đi."

Tôi mỉm cười, nói như chuyện thường ngày: "Muội về nói với mẹ muội, phạt mẹ ta quỳ từ  đường cũng được, ngày thường hà hiếp, bóc lột cũng được, nhưng đừng cố ý quên mẹ ta trong từ  đường, để bà ấy quỳ đến hỏng người."

Đây cũng là một trong những mục đích tôi đích thân đến đây.

Tuy lúc Vương di nương bị phạt trên bàn tiệc tôi không quan tâm, nhưng dù sao cũng là mẹ của nguyên chủ, không có tình cảm thì không có tình cảm, nhưng cứu người cũng chỉ là việc tiện tay mà thôi.

Tôi không thể cứu bà ta thoát khỏi bể khổ, bởi vì chính bà ta cứ đ.â.m đầu vào củ khoai tây si tình kia.

Tôi chỉ đảm bảo bà ta sẽ không c.h.ế.t vì quỳ từ  đường như trong cốt truyện.

Bạch Ngọc dường như không ngờ tôi lại nói như vậy, khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh đèn càng thêm phần kiều diễm, có chút sững sờ.

Sau đó, vẻ ôn hòa trên mặt hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị.

Giống hệt người mẹ xuất thân danh giá, quán xuyến việc nhà của cô ta, nhìn tôi với vẻ bề trên, nói: "Nếu tỷ thương mẹ tỷ, thì nên để mẹ tỷ biết quy củ trong phủ."

Bạch Ngọc nói từng chữ một: "Trên dưới có phân biệt."

Giọng nói của Bạch Ngọc rất lạnh lùng, ánh mắt nhìn tôi từ trên cao xuống, mang theo sự khinh miệt thấm sâu vào tận xương tủy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/62.html.]

Sự khinh miệt này không phải ai cũng có thể tạo ra được, mà phải là người xuất thân tốt, sinh ra đã được nâng niu trong lòng bàn tay mới có thể toát ra được.

Quả không hổ là nữ chính, khí chất và dung mạo đều rất mạnh mẽ.

Nhưng chừng đó trong mắt tôi vẫn chưa đủ.

Tôi có một người chị em, là chị cả trong số chúng tôi.

Đó mới thực sự là người được nâng niu, chiều chuộng bằng những thứ tốt nhất trên đời, là một nữ vương thực sự.

Lời nói và hành động của chị ấy chưa bao giờ thể hiện sự kiêu ngạo, thậm chí còn khiêm tốn và lễ phép, nhưng lại khiến người ta cảm thấy mình thật nhỏ bé trước mặt chị ấy, muốn tự động quỳ xuống.

Trước khi chết, tôi còn cùng chị ấy ăn lẩu.

Bạch Ngọc chỉ đến mức này, còn không bằng một ngón tay út của chị ấy.

Bạch Ngọc nói xong liền xoay người bỏ đi, hai nha hoàn xách đèn bên cạnh cô ta cũng khẽ hừ một tiếng, tỏ vẻ khinh thường thay chủ nhân của mình.

Nhưng tôi lại chậm rãi lên tiếng sau lưng cô ta: "Đừng quá kiêu ngạo..."

"Ta có thể hủy hoại muội bất cứ lúc nào."

 

Loading...