Ta  thẳng về phía . Lúc , A Nhu bên cạnh dường như  cẩn thận, đột nhiên loạng choạng, tay trực tiếp túm lấy khăn che mặt của .
Ngay lập tức, thanh kiếm của Tiểu sư  đột ngột tuốt khỏi vỏ, c.h.é.m về phía tay A Nhu, còn Mộ Dung Loan cũng rút kiếm  đỡ.
Giữa tiếng kim loại va chạm, là tiếng A Nhu khẽ kêu mang theo vẻ áy náy: “Ai da,   cẩn thận…”
Ta  hề nhúc nhích, để mặc chiếc khăn che mặt  nàng  giật thẳng .
Trong khoảnh khắc, tất cả   đều im lặng. Tên nam tu  giúp đỡ nàng  há hốc mồm,  thể tin   . Mặt A Nhu ngay lập tức  còn một giọt máu.
Và nữ tu  thì giật  chiếc khăn che mặt: “Nhìn xem cái gì gọi là một ngón chân cũng  bằng !”
Sau một hồi bàn tán ngắn ngủi,    về phía Mộ Dung Loan.
“Chuyện ??? Sao  bỏ gốc lấy ngọn, chắc là mắt  mù …”
8.
Tối hôm đó, khi rời khỏi yến tiệc giữa chừng,  “vô tình” gặp Mộ Dung Loan  một con đường nhỏ.
Hắn    một bộ tiên bào mới, vạt áo bay phấp phới, dáng vẻ ngọc thụ lâm phong.
Ta thản nhiên  ngang qua Mộ Dung Loan mà  hề liếc ,  cau mày : “Lăng Vân Sơn bây giờ  đến mức   ? Hai vị  còn  bế quan… Sao ngươi  mang cả những  tầm thường  đến chứ?”
Tiểu sư   cùng  vẻ mặt non nớt, đỏ mặt tía tai tức giận  .
Ta chỉ  . Hắn   rằng, chúng  đến đây đều  che giấu tu vi. Hắn bây giờ,   mặt Tiểu sư ,  thể trụ nổi ba chiêu.
Hắn    chút ngẩn ngơ,  hạ giọng: “Dù  cũng là sư môn một nhà. Chỉ cần các ngươi từ bỏ định kiến với A Nhu. Lần   giành  vị trí Quán quân, trong việc phân phối Linh thạch… sẽ cân nhắc thích đáng.”
Hắn lúc  chỉ  một ,  mang theo A Nhu.
Vì chuyện ngày hôm nay, A Nhu  trở thành một trò  châm biếm. Hơn nữa, trong buổi yến tiệc, Mộ Dung Loan  chịu uống ly rượu còn thừa của nàng , khiến nàng  nổi giận,  cho ánh mắt các tu sĩ khác  Mộ Dung Loan mang theo một sự chế giễu đầy ẩn ý.
Một nữ tử   đúng sai, phóng đãng như , rốt cuộc  yêu cái gì ở nàng  chứ?
Ta  Mộ Dung Loan một cái. Ánh mắt   chằm chằm  . Ta : “Những thứ chúng  , chúng  sẽ tự  lấy. Không phiền Mộ Dung công tử  bận tâm.”
“Chẳng lẽ ngươi  tin   thể ?” Vẻ kiêu ngạo của   lộ  trong chốc lát, “Những năm ,  cũng coi như  danh tiếng.”
Hai năm nay,  dù   những chuyện hoang đường, nhưng vẫn coi như siêng năng tu luyện. Hơn nữa   môn phái nhỏ  cung phụng, tự cho  là cao quý.
Trạm Én Đêm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cai-chet-cua-bach-nguyet-quang/chap-6.html.]
   , kim đan của  lúc    ăn mòn đến mức sắp vỡ vụn. Dấu vết của bán yêu  thấm  từng tấc trong cơ thể .
Không  những viên đan dược do  tùy chỉnh từng viên một như  đây, phần linh mạch thiếu hụt của   tắc nghẽn, kiếp , dù   tẩy tủy hoán cốt, e rằng cũng khó mà đột phá Nguyên Anh Kỳ.
Ta : “Tin  ,  trận đấu sẽ rõ.”
Sau khi rời , Tiểu sư   , phát hiện  vẫn  tại chỗ, ngẩn ngơ  .
9.
   ngờ, còn  đến lúc thi đấu, cuộc tranh giành  bắt đầu.
Mộ Dung Loan động thủ với Đại  tử của Tình Thiên Điện. Nếu    Chấp sự kịp thời tách , chỉ sợ m.á.u  văng tung tóe tại chỗ.
Tiểu sư  xem hết cuộc náo loạn từ  mái hiên  trở về báo cáo cho .
Hóa  A Nhu  khi  lạnh nhạt thì giận dỗi bỏ chạy  ngoài,  tình cờ gặp Đại  tử của Tình Thiên Điện.
Nàng   thút thít, khiến  tử  nhíu mày  yên, cuối cùng khi nàng  nắm lấy tay áo của   để lau nước mắt,  tử  nhất thời    thế nào, nhưng cũng  ghi nhớ nữ tử yếu đuối, vô tội .
Lúc , Mộ Dung Loan  an tâm chuẩn  cho trận chiến, nên  lạnh nhạt với nàng . Nàng  liền  lóc kể lể về sự lạnh nhạt của  và sự vô tội của .
Cuối cùng  Mộ Dung Loan bắt gặp một, hai , A Nhu  nào cũng  là hiểu lầm, cố ý  Mộ Dung Loan ghen. Đối với những thủ đoạn của nữ nhân phàm trần, A Nhu học  giỏi, thậm chí còn vượt trội hơn.
Lần , A Nhu cố tình tắm ở suối lạnh, vì y phục  ướt, đúng lúc Đại  tử  ngang qua, nàng  liền cầu xin  mang quần áo tới. Kết quả, khi tới nơi, nàng  vô tình kéo tay áo  , cả hai cùng rơi  suối lạnh.
Ngay cả cảnh nền cũng  thèm  đổi.
Mộ Dung Loan tức giận,  quan tâm đến trận đấu ngày mai, lập tức đánh  với Đại  tử .
Kết quả là ,  từng kiêu ngạo vô song,  sự thúc đẩy của ghen tuông,  chỉ đánh ngang ngửa.
Tiểu sư   quan sát  bộ trận chiến. Hắn chỉ  một vài sai lầm quan trọng trong trận chiến của Mộ Dung Loan: “Không ngờ, đại sư  từng  vẻ cao  thể với tới, … chẳng qua cũng chỉ  .”
“Hắn luôn cho rằng vì thiên tư xuất chúng của  mà tạo nên chính . Thực  con đường tu luyện giống như leo lên thang trời, một bước sai, sai cả ngàn dặm.”
“Nếu ngày đó  ở  Linh Vân Sơn tu luyện, tuyệt đối  thể tụt  đến mức . Linh lực của   tắc nghẽn, thiếu  sự bồi dưỡng chuyên biệt, căn bản  thể chống đỡ  tu vi Nguyên Anh Kỳ của .”
Ánh mắt Tiểu sư    chằm chằm: “Thiên Hiểu, nếu     bỏ lỡ những gì, sẽ hối hận đến mức nào chứ…”
Ta lườm  một cái: “Gọi sư tỷ.”