17.
Hôm đó   về nhà bằng cách nào,   còn nhớ rõ nữa, chỉ nhớ cảm giác tê dại,   lạnh lẽo như rơi  hầm băng.
Tất cả dân làng tham gia, lấy cha   chủ, đều  đưa , cảnh sát hình như  hỏi  vài câu hỏi, nhưng   nhớ rõ mà chỉ  gật đầu lắc đầu, khi tỉnh  thì    giường ở nhà .
"Xin , là   hại  ăn xin." Trần Tình  đỏ mắt, khóe miệng sưng vù, mặt đầy nước mắt.
"Khi   ngoài thì   Tấn phát hiện,   cứ đánh  bắt   khai,   còn cách nào mới  ,   ngờ  ăn xin sẽ chết."
   giường, hai mắt vô thần,  nước mắt Trần Tình chảy  ngừng như suối.
Rất lâu  mới lẩm bẩm một câu: "Tất cả   đều là hung thủ bao gồm cả  và cô."
18.
Thôi Hách   thể  tiếp  nữa,   nắm chặt nắm đấm, khóe mắt ứa nước mắt  nghẹn ngào : "Người ăn xin đó là cha của ."
 .  lúc mới quen   thì   .
Tất cả đều là nghiệt duyên.
"Ông ...  cứ tưởng ông    một  cha ,  khi ông  thất nghiệp thì cứ nhàn rỗi chìm đắm  đánh bài, em gái …"
Trên mặt Thôi Hách thoáng qua một nét đau buồn: "Ông  đánh bài   mất em gái,  nhà tìm điên cuồng, tất cả   đều tìm điên cuồng,   em gái  tìm về ,   cũng ly hôn với ông . Từ đó về ,   còn  tin tức gì về ông  nữa."
 : "Ông    tìm em gái  ,    nhiều nơi, tìm  một chút manh mối là cố sống cố c.h.ế.t truy tìm, ông  tìm kiếm nhiều năm, tự  biến thành  ăn xin."
Thôi Hách đột nhiên ôm mặt , nước mắt  chảy  từ kẽ tay  : " ông  c.h.ế.t , em gái cũng c.h.ế.t ."
Phải, Bé Câm chính là con gái của  ăn xin, là em gái của Thôi Hách.
Lúc đến đây, cô bé   còn  , quần áo rách nát, xương cốt gầy trơ, chỉ  một đôi mắt ướt đẫm nước.
  phát hiện  vết bớt  vai cô bé như thế nào nhỉ...
Là  thấy khi cô bé  thằng ngốc  ức hiếp,  cố ý xé rách quần áo, lúc đó   nhiều  chứng kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cai-chet-cua-nguoi-an-xin/chuong-7.html.]
Mọi   thấy cũng chỉ , Bé Câm đang  mà tất cả   đều đang .
Cô bé thút thít ,  phát  tiếng, kinh hoàng  những  xung quanh.
Sau  đám đông giải tán, thằng ngốc  gọi về nhà ăn cơm, cô bé vẫn cứ  xổm  gốc cây hòe ở đầu làng, khắp  đầy tro bụi.
Cuối cùng,  cũng lấy hết dũng khí  đến, đưa viên kẹo nắm trong lòng bàn tay cho cô bé, giấy bọc màu sắc trong suốt, dính chút đường  chảy, khiến cái mùa hè đầy sầu khổ  cuối cùng cũng  thêm chút ngọt ngào.
Bé Câm c.h.ế.t , trong làng đều đồn là thằng con ngốc của trưởng thôn  lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t cô bé.    hung thủ là ai, là Trương Long.
Anh  là một tên khốn.
Đó là  đầu tiên  cảm thấy   đáng chết.
19.
"Vậy, Trương Long  c.h.ế.t như thế nào?"
Nỗi bi ai im lặng tan biến, Thôi Hách gắng gượng lấy  tinh thần, trong đôi mắt   ẩn chứa sự thù hận.
 khẽ mỉm  với  : "Anh   , đương nhiên là    hại chết."
Trương Long là một tên khốn.
Sau khi chuyện ma quỷ  đồn ,   cũng ngoan ngoãn  một thời gian, thế nhưng  đầy ba ngày,    đắc ý trở .
Ngày đầu thất của  ăn xin, Trương Long  uống rượu đến say mèm, lảo đảo chạy đến bãi sậy, một cơn gió lạnh thổi qua khiến   rùng ,    lên bầu trời tối đen như mực, trong lòng đột nhiên dấy lên một chút bất an.
 cả đời     quá nhiều chuyện ác, thành  cũng chẳng còn sợ hãi nữa,   khạc một tiếng  bắt đầu chửi rủa.
"Những kẻ  tao đưa đến đây thì   ai  về  ! Mày tưởng tao   mày đến tìm con gái ? Mớ chó má! Ông đây ghét nhất cái loại  như chúng mày!"
"Mẹ kiếp, còn  hỏi thăm từng làng từng xóm,  đời    vết bớt thì nhiều vô kể, lẽ nào đều là con gái của mày chắc? Dù   thì bây giờ cũng   nữa! Mẹ kiếp,  tay  bắt cướp ! Ăn cứt  mày!"
Trương Long chửi rủa lẩm bẩm,   càng chửi thì chút sợ hãi trong lòng càng biến mất nhanh hơn.
Cho đến khi cổ    một vật lạnh lẽo nào đó chạm ,  quen thuộc, còn mang theo mùi cỏ xanh và đất bùn.