Nó dừng một chút, bay đến gần  hơn. Giọng điệu cũng mềm mỏng xuống.
"Còn nữa, con là trẻ con, cho dù sức lực  lớn đến , cũng  thể nhẹ nhàng đẩy một cái,  khiến một  trưởng thành ngã xuống,  thương nặng như ."
"Trước mặt  lớn, trẻ con mới là  yếu thế, nếu   lớn hướng về một đứa trẻ cầu cứu, hoặc  mặt đứa trẻ tỏ  yếu đuối, dùng cách  chuyện điều kiện để đạt  mục đích nào đó,  thì con nhất định  học cách phân biệt,  đó   là  ý đồ bất chính  ."
Thật sự là như  ?   chút m.ô.n.g lung. Lại đột nhiên cảm thấy, những lời hệ thống  ,  giống những điều  từng dạy .
 nhớ  quá. Muốn ...
Có lẽ thấy dáng vẻ mắt  ngấn lệ đáng thương. Hệ thống  chút  đành lòng, cũng cuối cùng nhớ tới công việc chính của . Nó bay tới, thở dài.
"Những chuyện gần đây xảy , sẽ  gây  bóng ma tâm lý gì cho con chứ?"
" nhớ trong cửa hàng tích điểm  đạo cụ xóa ký ức, chỉ cần 99 tích điểm,  là con mua thử một cái xem  nhé?"
Nó  , giữa  trung xuất hiện một màn hình. Trong màn hình  nhiều hình vẽ sặc sỡ đang cuộn tròn. Còn  chữ nữa.   nhiều chữ   học, đều  nhận .
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
  cần xóa ký ức.
Hồi tưởng  cảnh chú hai ôm   nãy. Trong lòng   chút  thoải mái.
Do dự hỏi nó: "Có đạo cụ nào  thể khiến cơ thể   mềm nhũn ?"
Như thể  thấy lời gì đó đáng sợ. Hệ thống cứng đờ  đầu, ấp úng.
"Có thì ..."
"Tuy rằng nữ chính truyện Pỏn đa  đều sẽ mua [Thân thể kiều nhuyễn] về dùng cho eo, nhưng bảo bối , chúng  còn nhỏ, cái   nên dùng  đó..."
 lắc đầu ngắt lời nó: "Có thể cho chú hai  dùng ?"
Lời  dứt, nó im lặng.
"... ...Ừm... Hay là thử xem  nhé?"
Chú hai  bệnh .
Hệ thống phát điên.
"Đạo cụ   mà  tác dụng với  khác nữa?? "
"Kí chủ! Kí chủ! Sau  nhất định con  mua nhiều ! Nhất định  mua đủ một vạn tích điểm, để  trở thành một hệ thống quán quân bán hàng vinh quang!"
Đến khi  đồng ý với nó, nó mới vui vẻ "ô hô" vài tiếng. Bay loạn quanh , giống hệt con khỉ đang nhảy nhót lung tung.
Sau đó  thực sự  dùng [Thân thể kiều nhuyễn] lên  chú hai. Nó   sai, đạo cụ quả thật  tác dụng với chú hai. Liên tiếp mấy ngày, sắc mặt chú đều đen thui. Rõ ràng vẫn dịu dàng  với  như .   luôn cảm thấy, ánh mắt chú   càng ngày càng đáng sợ.
Cảm giác của   sai.
Một ngày nọ  như thường lệ uống sữa xong  ngủ. Nửa đêm   thấy hệ thống hét lớn: "Kí chủ, đừng ngủ! Mau tỉnh !"
Mơ mơ màng màng mở mắt , liền phát hiện     ôm  lòng. Là chú hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang-tu-cuu-cua-nu-chinh-truyen-pon/chuong-3-dung-dao-cu-len-nguoi-chu-hai-chu-bi-benh-roi-khong-cung-len-duoc.html.]
Miệng chú gọi tên  "Hi Hi, Hi Hi...". Tay  luồn  áo ngủ nhỏ của .
Vừa tỉnh ,  còn  m.ô.n.g lung. Không hiểu chú đang  gì, tô mơ hồ gọi một tiếng: "Chú hai?"
Lời  dứt, chú hai khựng  vài giây, mạnh mẽ bịt miệng .
"Hi Hi, đừng sợ, chú hai  nhầm phòng ."
"Con đừng kêu, đừng lên tiếng, chúng  chơi trò chơi  ?"
"Chú hai  bệnh ,  cứng lên  nữa, con giúp chú hai  ..."
Lời chú hai    hiểu.  cũng  từng thấy chú hai dáng vẻ đáng sợ như . Không dám nhúc nhích, ngoan ngoãn gật đầu.
 đợi đến khi chú  buông tay  ,  vẫn là lớn tiếng  lóc: "Bà ơi! Cứu con!"
Chú hai hoảng loạn,   bịt miệng .  động tác giãy giụa, phản kháng của   nhỏ. Trong lúc gấp gáp, chú  mà nhấc lấy chiếc gối bên cạnh, úp lên mặt .
Trước khi bóng tối ập đến,   thấy giọng  lo lắng của hệ thống.
"Đồ cặn bã! Mưu sát !!"
"Bảo bối! Con cố gắng lên!"
Cũng  thấy quả cầu nhỏ xíu của nó, lao về phía đèn bàn  tủ đầu giường.
Một tiếng "Bịch" vang dội. Đèn bàn  đ.â.m trúng rơi xuống vỡ tan. Tiếng động lớn trong phòng, cuối cùng cũng đánh thức bà nội ở phòng bên cạnh dậy.
Ánh đèn bừng sáng, xua tan bóng tối. Chiếc gối đang úp  đầu  lỏng .  vùng vẫy  dậy.
Khoảnh khắc cất tiếng  lớn,  thấy bà nội vẻ mặt kinh hoàng,  ở cửa phòng.
"Lục Dữ! Con đang  gì trong phòng Hi Vi  hả?"
"Con, con đồ hỗn láo!"
Bà nội đánh chú hai.
Từ  khi ba  gặp tai nạn xe cộ qua đời, bà  đầu tiên ôm , cũng  đầu tiên .
"Nó là con của  con đó, cho dù con   con ruột của , luận bối phận, con cũng là chú của Hi Vi, nó là cháu gái con!"
"Đồ cầm thú! Thật là tạo nghiệt mà..."
Chú hai quỳ  mặt đất, sắc mặt trắng bệch,   một lời.
Bà nội ,  cũng .
Một hồi lâu , bà nội mới ôm  lên.
"Con  , dù  nghỉ hè cũng sắp kết thúc , về trường của con . Sau    chuyện gì quan trọng, đừng về nữa!"
Nói xong câu , bà ôm  về phòng bà.
Đêm đó, bà ôm    lâu. Nói  nhiều lời "xin ", còn bảo  đừng sợ.