Sau , cuối cùng cũng  tin tức về Lâm Chi. Một  bạn của Hứa Dã Trì kể rằng trong một chuyến du lịch,   thoáng thấy bóng dáng quen thuộc  trong một đoàn nghiên cứu khoa học tại Nam Cực.
 
Quả thật, ngành cô theo học là sinh học y khoa. Ngôi trường cô  bảo lưu vốn là một trong những học viện danh giá hàng đầu. Cô từng thủ thỉ với gã: “Em  chuẩn  kỹ lưỡng cho chuyện  từ  lâu, xem như là ước mơ thành hiện thực.” Thế nhưng,  ngày cuối cùng  thể bảo lưu kết quả, Hứa Dã Trì  phá hủy tất cả.
 
Nam Cực, vùng đất lạnh lẽo và khắc nghiệt đến tận cùng thế giới. Gã bỗng nhớ  một chuyện nhỏ. Lâm Chi  sợ lạnh. Dù trời nóng đến 30 độ, cô vẫn khoác thêm áo ấm. Nghĩ đến đó, trái tim gã như  nổ tung. Ga lập tức lao về phía Nam Cực.
 
 tin dữ ập đến, nơi đó  xảy  một trận lở tuyết kinh hoàng. Hàng trăm   vĩnh viễn  ,   trong  đó  cả một đội nghiên cứu khoa học của quốc gia.
 
Gã  điên cuồng chạy đến hiện trường. Trước mắt là một biển tuyết trắng xóa, vô vàn cáng cứu thương  xếp thành hàng dài. Bỗng dưng gã chùn bước,  dám tiến lên. Nếu… nếu Lâm Chi  trong  đó thì ?
 
Sau buổi họp, trong lúc trò chuyện phiếm,  vô tình   tin Hứa Dã Trì và Lâm Chí  đường ai nấy . Sư  Từ Chu nghi hoặc: “Chị Chi , lòng  đàn ông   đổi nhanh ? Nghe  khi cô gái   về nước, gã  còn coi   là bạch nguyệt quang. Vì cô  mà còn  tổn thương bạn gái . Cô bạn gái cũ của gã  thật đáng thương.”
 
Sư  Chân Vũ tiếp lời: “Đó chỉ là thói hư tật  của mấy gã đàn ông tồi thôi. Anh thì  như  , em hãy cân nhắc đến  .”
 
Hai      đùa,  chỉ mỉm ,  chen . Đoạn video    xóa bỏ từ lâu,   là nhờ sự can thiệp của Hứa Dã Trì. Tóm , nó   còn lan truyền  mạng nữa. Vì , ngoài thầy hướng dẫn , ở đây  ai  về quá khứ của .
 
Nam Cực  yên bình. Những chú chim cánh cụt to lớn gần bằng nửa  cứ tung tăng chạy đến  mặt. Thỉnh thoảng, chúng  còn may mắn  chiêm ngưỡng những màn cực quang lộng lẫy. Mỗi khi  cực quang, sư  và sư  đều rủ   ngắm.
 
“Này Chi, đừng  chằm chằm  mấy con  đó nữa. Nhanh lên, ước  còn kịp!”
 
 phì : “Muốn ước    băng mới  chứ.”
 
“Ôi dào, cứ tin   xem. Chị Chi, chị ước gì thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang-xu-ly-tra-nam-phien-ban-bao-luc/chuong-9.html.]
 
“Chị ước… bài luận văn  đăng báo thành công  .”
 
“Ôi, chị ơi, ước gì khác , cái   tính!”
 
 bĩu môi, yên lặng một lát  khẽ bật . “Nếu , chị mong cả đời  đừng bao giờ  chạm mặt cái     gặp.”
 
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
 đời  vốn dĩ  như ý.
 
Hôm nay, khi  đang  đường lên núi tuyết lấy mẫu, Từ Chu gọi điện đến, giọng hớn hở.
“Chị Chi ơi,   chịu đầu tư cho dự án của  !”
“Ai ?”
“Em cũng   nữa, nhưng thầy bảo   hào phóng lắm,  đầu  ủng hộ mấy triệu . Thầy bảo đang chuẩn  cho chúng  về nước đó.”
 
 bật   sự hồn nhiên của cô bé. “Được ,  .”
 
 ngay khi   lấy  mẫu tuyết, mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội. Chỉ trong tích tắc, tuyết từ đỉnh núi ầm ầm đổ sập xuống.
 
Thôi , hai hôm  chỗ  từng xảy  lở tuyết.     động đất thường sẽ  dư chấn, đó là lý do  đợi một ngày thấy   chuyện gì mới dám đến đây.  sự việc diễn  quá nhanh,   kịp phản ứng.  chỉ  cố gắng hết sức chạy sang một bên thì bất ngờ  một cánh tay mạnh mẽ ôm chặt lấy eo.
 
Người đàn ông đó cùng  lăn xuống triền dốc. Cả hai chúng  lăn lộn vài vòng, tuyết tung trắng xóa.  chỉ  xây xước nhẹ, còn  đó thì  may mắn như , hình như  gãy tay.
 
Sau khi thoát khỏi nguy hiểm,  vội vàng cúi  cảm ơn. Nửa khuôn mặt   đó  che kín bởi khăn quàng cổ, tóc xõa xuống che khuất trán và mắt. Thế nhưng chẳng hiểu    cảm thấy vô cùng quen thuộc.