Cảm Nắng - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-10-21 06:33:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Tình yêu sẽ khiến nó mọc thêm đôi cánh, bay đến bên ánh trăng của .

Nó sẽ trở thành phi hành gia du hành lên mặt trăng, tiếp tục bảo vệ ánh trăng của nó.]

Tân Nguyệt phản hồi là do Trần Giang Dã , nhưng cô , Trần Giang Dã cũng đề cập đến. Cả hai đều ngầm hiểu là weibo của .

từ ngày hôm đó, tài khoản weibo avatar trống rỗng giống như một vầng trăng tròn, và từng đăng bất kỳ dòng trạng thái nào cũng bắt đầu đăng bài.

Bài đăng đầu tiên của là ảnh chụp một cửa hàng hoa với lối chất đầy hoa hồng, với theo dòng chữ:

[Không hôm nay cô thích hoa hồng trắng, vẫn là hoa hồng đỏ]

Tân Nguyệt thấy, cũng đăng một dòng trạng thái Weibo:

[Hình như hôm nay thích hoa hồng trắng hơn một chút.]

Thế là, buổi tối hôm đó, khi khỏi thư viện, cô thấy một trai tóc trắng đang đèn đường, tay cầm bó hoa hồng trắng.

Tân Nguyệt mỉm nhận lấy bó hoa, kiễng chân hôn trai của .

Hai vẫn đề cập đến tài khoản Weibo của .

Cứ thế, khi ở cạnh , họ âm thầm tương tác với , âm thầm bày tỏ tình cảm.

Ví dụ, Tân Nguyệt sẽ đăng ảnh món sườn hầm khoai mỡ ở căn tin buổi trưa lên weibo, kèm dòng chữ:

[Không ngon bằng thiếu gia nhà .]

Trần Giang Dã đăng một bức ảnh chụp một đám mây xinh đường về, kèm dòng chữ:

[Nếu đại thi nhân nhà thấy, chắc sẽ thơ]

Ngay đó, Tân Nguyệt thực sự đăng một bài thơ hiện đại lên Weibo:

[Hôm nay thấy một đám mây

Họ , mỗi đám mây đều là một bất ngờ mà bầu trời mang đến

thích những bất ngờ như

dường như chỉ khi ở đây, mới thấy mây

Ở nơi

thấy mây]

Đây là tình cảm nhỏ bé của hai , cũng là một phần lãng mạn trong cuộc sống của bọn họ.

Dù Tân Nguyệt nhận nhiều điều lãng mạn từ , nhưng mỗi ngày cô vẫn rung động vì .

Sự rung động luôn mãnh liệt bất kể thời gian gian, ngay cả trong mùa đông cũng nóng bỏng.

Kể từ khi , mùa đông với cô bao giờ cảm thấy lạnh.

Năm nay là mùa đông thứ năm cô trải qua với . Sau mùa đông , chỉ còn một mùa xuân nữa, họ sẽ tổ chức đám cưới.

Do cố gắng giành suất học thẳng lên tiến sĩ, năm cuối đại học, Tân Nguyệt bận, bận hơn bao giờ hết, nên một m*nh tr*n Giang Dã lo liệu bộ việc chuẩn đám cưới.

Anh dành cho Tân Nguyệt sự tôn trọng lớn nhất, vì , đám cưới thể chuẩn chỉ trong một hai tháng, kể tự tay lo liệu từng khâu của đám cưới.

Anh tự thiết kế bộ gian lễ cưới, tự vẽ các bản thiết kế, kể cả váy cưới và nhẫn cưới của Tân Nguyệt cũng do tự thiết kế.

cho Tân Nguyệt những điều .

, khi đưa cho Tân Nguyệt một mẫu thiết kế váy cưới và thiết kế địa điểm tổ chức hôn lễ, bảo cô lựa chọn, Tân Nguyệt lập tức rơi nước mắt.

Nhìn cô bật nức nở trong vài giây, Trần Giang Dã kéo cô lòng, lau nước mắt cho cô.

"Bảo em chọn, chứ bảo em ."

"Trần Giang Dã."

Tân Nguyệt ngẩng đầu, bằng đôi mắt ngấn lệ.

"Ừ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang/chuong-236.html.]

Trần Giang Dã nhẹ nhàng đáp.

"Trần Giang Dã...”

Tân Nguyệt đến run rẩy, cúi đầu gọi tên một nữa.

"Ừ."

Trần Giang Dã nhẹ nhàng đáp.

"Anh...”

Tân Nguyệt hít mũi, giọng ngắt quãng vì : "Sao với em thế?"

"Vấn đề em hỏi nhiều ."

"Ý em là..."

Tân Nguyệt chớp mắt, nghiêm túc : "Anh thật ."

"Em đang những điều vô nghĩa đấy ?"

Trần Giang Dã ôm mặt cô, dùng ngón cái lau nước mắt cho cô: "Nếu , em sẽ ở bên ?"

Nghe câu , Tân Nguyệt bật , chỉ một nụ , đôi mắt cô cong lên, nhưng nước mắt càng rơi nhiều hơn.

Trần Giang Dã chế giễu việc cô , chỉ lặng lẽ lau nước mắt cho cô.

Tân Nguyệt cũng gì, chỉ lặng lẽ , vài giây , cô nhắm mắt , kiễng chân lên hôn .

Cô hôn nhẹ, còn Trần Giang Dã nụ hôn đó sâu hơn, nước mắt cô lăn xuống, khiến nụ hôn trở nên mặn và chan chát.

Trần Giang Dã quan tâm, hôn môi cô, cũng hôn cả những giọt nước mắt của cô.

Như thể xóa sạch nỗi buồn của cô bằng nụ hôn nồng nhiệt .

Anh hôn cô mãi cho đến khi cô ngừng , từ từ mở mắt và buông cô .

Khi buông tay, Tân Nguyệt vẫn hạ gót chân xuống, mà tiếp tục kiễng chân, ôm cổ , ghé môi đến bên tai , dùng giọng khàn và run rẩy với :

"Trần Giang Dã, em yêu ."

Trần Giang Dã cúi đầu, khẽ.

Một lúc , đưa tay xoa tóc mềm mại của cô, ghé môi bên tai cô, : "Anh ."

" em từng với rằng em yêu ."

nhiều lời đường mật với , những lời thơ mộng cũng lời vô cùng cảm động, nhưng từng ba từ đơn giản nhất .

: "Em ."

Tân Nguyệt ngơ ngác .

"Rất lâu đây em ." Anh nhẹ nhàng mở lời.

Tân Nguyệt ngờ vực, nghiêng đầu: "Sao em nhớ gì cả?"

Những lời , nếu cô từng , đáng lẽ cô nhớ rõ mới đúng.

Trần Giang Dã nở nụ , vén những sợi tóc ướt nước mắt dính lên mặt cô tai, cô và : "Ngày đó em uống nhiều như , tất nhiên nhớ."

Đến bây giờ, Tân Nguyệt chỉ say hai , một thì tỉnh táo nôn suốt cả đêm, một thì nôn nhưng nhớ gì, chỉ thể là .

"Ngày đó em... Em em yêu ?" Cô hỏi.

"Không chỉ ."

"Hả?"

Tân Nguyệt ngạc nhiên: "Vậy em còn gì nữa?"

"Em ."

 

Loading...