Cảm Nắng - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-10-21 15:20:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được, bố tin con.”

Ông gật đầu, trao tay Tân Nguyệt cho , dùng cả hai tay, như thể đang giao phó điều quý giá nhất trong đời .

Trần Giang Dã nhận lấy với tư thế trang trọng nhất trong đời, đó nắm tay cô, cùng cô bước lên chính giữa sân khấu.

Họ nắm tay chặt, mười ngón tay đan .

Người chủ trì buổi lễ vị trí. Sau lời mở đầu ngắn gọn, tiếp theo là bài phát biểu của chứng hôn.

Khi đó, Tân Nguyệt và Trần Giang Dã mất quá nhiều thời gian để thảo luận về việc mời ai chứng hôn, vì cả hai đều nghĩ đến cùng một ——

Hà Tình

Trong buổi tiệc tri ân thầy cô ngày đó, Tân Nguyệt mới Trần Giang Dã thú nhận với Hà Tình và những khác lý do chuyển trường đến đây. Lúc đó cô mới nhận , Hà Tình tình cảm giữa họ từ lâu , cho nên cô ngạc nhiên khi thấy họ nắm tay hôm đó.

Hà Tình chỉ chứng kiến tình yêu của họ, mà còn là giáo viên của cả hai, và cũng là ân nhân của Tân Nguyệt, ai phù hợp chứng hôn hơn cô .

Khi nhận lời mời của họ, Hà Tình cũng vui vẻ đến Thượng Hải để chứng hôn.

Tại lễ cưới, nhiều gương mặt quen thuộc của những ông trùm trong giới kinh doanh thường xuất hiện các bản tin, nhưng đối mặt với những nhân vật quan trọng , Hà Tình chút luống cuống, cô tự tin mỉm và mở lời:

“Hôm nay là ngày cưới của Trần và cô Tân, vinh dự khi mời chứng hôn cho hôn lễ long trọng và tráng lệ , và cũng chân thành chúc mừng cho hai em.

Từ năm năm , một trai ngại ngàn dặm xa xôi, chuyển trường từ Thượng Hải đến thị trấn nhỏ của chúng , đến lớp học của . Cậu cho , đặc biệt đến đây vì một , đến để bảo vệ cô , đến để bảo vệ ước mơ của cô . chắc chắn sẽ ngày hôm nay, ngày hai em sẽ kết thành vợ chồng, và sẽ bao giờ rời xa nữa.

Thế giới là một hành trình dài, nhưng tin rằng hai em sẽ nắm tay đến cuối đời, đến đầu bạc răng long.

Kết thúc như mới xứng đáng với những gian truân, thử thách mà hai em trải qua.

Có một câu của Shakespeare, gửi tặng hai em, cũng gửi đến tất cả ở đây.

“Journeys end in lovers meeting.”

Chúng đều là những kẻ lang thang trong cuộc hành trình khổ ải của đời .

Và sự lang thang kết thúc khi chúng gặp yêu.”

Nói xong, cô cúi đầu chào các vị khách.

Dưới sân khấu, những tràng pháo tay nhiệt liệt lập tức vang lên.

“Journeys end in lovers meeting.”

Tân Nguyệt lặp câu đó một nữa, mỉm với Trần Giang Dã, : "Em cũng thích câu ."

"Anh cũng từng bài thơ ."

Tân Nguyệt đầu , ngạc nhiên vì đến bài thơ .

Không những , Trần Giang Dã còn thêm một câu khác trong bài thơ bằng giọng điệu trầm ấm và êm tai:

"What is love? 'Tis not hereafter."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang/chuong-239.html.]

[Tình yêu là gì? Sau .]*

[*] Tham khảo bản dịch của Lê Minh Sơn:

Tình yêu là gì? ;

Hiện tại bên hãy tình;

Một câu quá đỗi phù hợp với cảnh.

Đôi mắt Tân Nguyệt mở to, đó ý hiện lên trong đáy mắt.

Đại thiếu gia Trần trời sinh lãng mạn của cô, thực sự ngay cả nội tâm cũng lãng mạn.

Trần Giang Dã cũng khẽ , vẻ mặt dịu dàng.

Họ lặng lẽ .

Tất cả sân khấu đều đành lòng quấy rầy.

Cuối cùng, vẫn là phù dâu Kiều Ngữ mặt, nhắc nhở hai : "Được , lát nữa tha hồ mà , đến giờ trao nhẫn ."

Hai hồn, về phía chiếc nhẫn trong tay Kiều Ngữ.

Trần Giang Dã cúi đầu, đưa tay lấy một chiếc nhẫn khắc dòng chữ "Lunarnaut" từ gối nhẫn và đeo ngón áp út của Tân Nguyệt.

Sau đó, Tân Nguyệt cũng lấy chiếc nhẫn còn khắc chữ "Moon" và đeo tay .

Các ký tự khắc hai chiếc nhẫn đều rõ ràng, bất cứ ai cũng thể nhận , Tân Nguyệt phi hành gia của , và Trần Giang Dã ánh trăng của .

Sau khi trao nhẫn xong, hai ăn ý đồng thời ngẩng đầu, , nhưng , họ lâu.

Chú rể Trần Giang Dã nhắm mắt , ôm lấy gương mặt cô dâu của , cúi xuống hôn cô sự chứng kiến của .

Nụ mỉm của chú rể và cái nhún vai khe khẽ thể kìm nén của cô dâu cho thấy rằng:

Họ yêu nhiều đến mức nào.

*

Đêm hôm đó.

Khi bữa tiệc còn tàn, cặp đôi chính của buổi lễ nắm tay chạy trốn khỏi lễ đường.

Dưới ánh trăng, họ chạy lên những bậc cầu thang của tòa lâu đài, cực kỳ giống hoàng tử và công chúa trong truyện cổ tích.

"Trần Giang Dã! Anh chạy chậm chút! Em vẫn đang giày cao gót!"

"Không chậm ."

Anh , đó bế cô lên ngay giây tiếp theo.

 

Loading...