Cảm Nắng - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-10-23 06:12:37
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vào ngày hai mươi hai tháng Mười hai của năm thứ sáu hôn nhân, mong ước của Trần Giang Dã chỉ còn một nửa, đó là cùng Tân Nguyệt sống bình an đến già.

Và nửa còn , cần cầu nguyện nữa.

Giấc mơ của bác sĩ A Nguyệt của trở thành hiện thực, cô thực sự trở thành bác sĩ thực hiện phẫu thuật rách hoàng điểm do chấn thương, và cũng là bác sĩ trẻ nhất trong lịch sử nước nhà thể thực hiện ca phẫu thuật .

Vào ngày đầu tiên Tân Nguyệt thực hiện thành công ca phẫu thuật rách hoàng điểm do chấn thương, Trần Giang Dã, lúc về trụ sở chính và đảm nhận chức vụ tổng giám đốc, hủy tất cả các cuộc họp, tự đến tiệm hoa mua một bó hoa, lái xe đến cổng bệnh viện, đợi bác sĩ A Nguyệt của tan .

Anh đến sớm, và Tân Nguyệt tan ca muộn hơn một chút.

Trong cái lạnh cắt da, trong xe mà cầm bó hoa dựa cửa xe đợi cô.

Khi Tân Nguyệt khỏi bệnh viện, cô thấy từ cách xa. Trong khoảnh khắc đó, cô cảm giác như trở mùa hè lúc cầu hôn cô.

Dù hiện tại là mùa đông, lưng ráng đỏ, cô vẫn cảm nhận sự nóng bỏng mãnh liệt như mùa hè năm đó.

Bao năm trôi qua, Trần Giang Dã của cô dường như vẫn là trai lãng mạn và nóng bỏng năm , luôn cầm một bó hoa hồng để đợi cô.

Anh thực sự vẫn giữ cảm giác trẻ trung rực rỡ của năm , dù cho giờ đây mặc vest, đeo đồng hồ, là tổng giám đốc của một tập đoàn trị giá nghìn tỷ, nhưng chỉ cần đôi mắt nheo , khóe miệng nhếch lên, vẫn mãi Trần Giang Dã, khiến cô rung động suốt mùa hè năm chỉ bằng một nụ .

nén nổi tình cảm, đáy mắt cô lộ ý , cô bước từng bước về phía .

Dường như thích cô bước về phía , cứ lười biếng dựa cửa xe, đợi đến khi cách giữa bọn họ thu hẹp chỉ còn đầy hai mét, mới từ từ thẳng dậy, đưa bó hoa hồng cho cô.

"Chúc mừng, bác sĩ A Nguyệt, thành giấc mơ của ."

Tân Nguyệt nhận bó hoa, cúi đầu mỉm , đó ngẩng đầu , : "Cũng chúc mừng đại thiếu gia Trần. Sau mười một năm, cuối cùng ước nguyện của cũng thành hiện thực."

"Bác sĩ A Nguyệt thật xuất sắc, chỉ mới mười một năm."

Vẻ mặt hờ hững, nhưng giọng điệu chắc chắn: "Chúng còn nhiều mười một năm nữa."

Tân Nguyệt thoáng ngẩn , khẽ: "Nếu sống đến trăm tuổi, thì nhiều mười một năm?"

Trần Giang Dã hếch cằm lên theo thói quen: "Thì em sống đến một trăm tuổi cho ."

Tân Nguyệt nhướng mày: "Em sợ sống nổi thôi."

"Nguyền rủa ?" Trần Giang Dã cũng nhướng mày.

"Làm gì đàn ông nào hút t.h.u.ố.c mà sống đến một trăm tuổi?"

"Anh."

Tân Nguyệt lườm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang/chuong-244.html.]

"Không tin ?"

Anh giờ tay nắm lấy mặt Tân Nguyệt, lắc lắc, kéo cô gần, đôi môi ghé sát tai cô, để cô rõ:

"Anh nhất định sẽ c.h.ế.t cùng em, dù thế nào nữa."

Tân Nguyệt sửng sốt.

Hai giây , cô đầu , nhíu mày, nghiêm túc với : "Trần Giang Dã, em thích như . Không ai thể đảm bảo rằng cả đời sẽ bệnh tật gặp t.a.i n.ạ.n mà sống đến trăm tuổi, nếu em xảy chuyện gì, phép mấy chuyện như tự tử vì em ."

Trần Giang Dã hừ lạnh: "Anh thì thích lời em chắc?"

"Em phép xảy chuyện gì."

Anh nắm chặt mặt cô hơn, bình tĩnh chằm chằm cô và : "Nếu , thì em cho rõ đây."

Anh nghiến răng, từng chữ một với cô:

"Em con nó mà c.h.ế.t, sống để gì?"

Đây là câu hỏi, là câu trần thuật.

Tân Nguyệt nắm chặt tay, mở miệng định mắng , nhưng dùng tay bịt miệng .

"Câm miệng, xong ."

Anh tiếp tục một cách ngang ngược: "Tai nạn là điều thể tránh khỏi. Nếu em, em cần c.h.ế.t cùng , nhưng nhất định sẽ c.h.ế.t cùng em."

Anh vẫn như .

Đáy mắt Tân Nguyệt lóe lên ánh lửa, cô giơ tay định kéo tay , nhưng Trần Giang Dã cho cô cơ hội .

Anh xong.

"Em là bác sĩ, sống còn thể cứu , nên em cần c.h.ế.t cùng . nếu em c.h.ế.t, sống tiếp cũng ý nghĩa gì."

Ánh mắt sâu thẳm, trông vẻ đang hành động theo cảm xúc nhất thời, bình tĩnh lý do của : "Trước đây, cảm thấy sống chẳng ý nghĩa gì, chỉ là đến mức c.h.ế.t. bây giờ thì khác, tìm thấy ý nghĩa của việc sống. nếu ý nghĩa đó còn, cũng sống nổi nữa. Em hiểu ?"

Làm Tân Nguyệt hiểu chứ.

Anh với cô rõ ràng ——

Cô là ý nghĩa duy nhất để còn sống.

 

Loading...