Cảm Nắng - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-10-23 15:49:33
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Giang Dã nắm chặt mặt cô, kìm nén cơn tức giận: "Đã phép xảy chuyện gì ngoài ý , em con nó còn lao đầu đến lưỡi dao?!"

Tân Nguyệt nghĩ kỹ cách để với , giọng điệu bình tĩnh: "Nếu là , yên mặc kệ ?"

Trần Giang Dã hừ lạnh: "Em con thể so sánh với ?"

"Em thể so sánh với , nhưng với một đàn ông lưng về phía em, hình quá vạm vỡ như , em vẫn thể so sánh . Nếu thì võ thuật và tán thủ dạy bao năm qua sẽ trở nên vô nghĩa ?"

Trần Giang Dã hiếm khi nghẹn lời, há miệng th* d*c mà gì, như thể tức đến mức hồ đồ.

Tân Nguyệt vội vàng thừa thắng xông lên, tiếp tục : "Trần Giang Dã, chắc câu của ông Lỗ Tấn ."

"Nếu ngày hôm nay chúng thờ ơ , thì ngày mai khi tai họa đến với bản , sẽ ai giúp đỡ chúng ."

Nói xong, cô tiếp tục bổ sung: “Tương tự, nếu hôm nay em dũng cảm , ngày mai lưỡi d.a.o biến thành em, sẽ ai giúp em thoát khỏi nguy hiểm."

Ánh mắt tối đen như màn đêm của Trần Giang Dã bỗng dưng trầm xuống.

Những lý lẽ ?

Tất nhiên là , nhưng liên quan đến cô, thể nhận thứ một cách công bằng.

Anh dạy cô võ, dạy cô tán thủ, là để cô thể tự bảo vệ , chứ để cô dùng nó mạo hiểm cứu .

"Trần Giang Dã."

Tân Nguyệt nhẹ nhàng gọi tên , đưa tay nâng mặt : "Em mù quáng chịu c.h.ế.t, em chỉ những gì trong khả năng của để giúp đỡ khác."

Nói đến đây, nghĩ đến điều gì, cô cúi đầu mỉm .

"Vừa chủ nhiệm mới với em, nếu em ngăn chặn chậm hơn một chút, vị bác sĩ tấn công thể qua khỏi, nhưng bây giờ ông qua cơn nguy kịch."

Tân Nguyệt ngước mắt Trần Giang Dã, với : "Anh , khi cô với em những điều , em vui mừng đến mức nào ?"

Cô thực sự vui, bây giờ nhắc , ánh mắt cô cũng sáng lấp lánh như những vì .

"Em nghĩ rằng việc em thành công giúp một lấy ánh sáng ngày hôm qua đủ để em tự hào, nhưng hôm nay..."

Cô tự hào : "Em còn cứu một sinh mệnh."

Nhìn ánh sáng lấp lánh trong mắt cô, Trần Giang Dã cảm thấy trái tim như kéo căng từng chút một, đau đớn, thể diễn tả cảm giác là gì, nhưng thể chắc chắn, cũng tự hào về cô.

Như hôm nay, vợ là một bác sĩ vĩ đại.

Việc dùng từ vĩ đại để mô tả cô hề khoa trương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang/chuong-248.html.]

Anh từ từ nới lỏng lực tay.

Tân Nguyệt cảm nhận , vì cô kéo tay xuống, kiễng chân lên để hôn .

Một cái chạm nhẹ.

"Anh đừng giận nữa, nhé?"

Trần Giang Dã gì, một lúc lâu mới nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, cúi xuống hôn cô, hôn sâu và mạnh mẽ.

Đêm đó, nhắc chuyện , cũng như thế nào, chỉ cô hết đến khác, như cùng cô c.h.ế.t trong đêm nay.

Không thứ bao nhiêu, trong vòng tay mệt mỏi và ngủ .

Cô vô cùng mệt mỏi, nhưng khóe miệng vẫn nở nụ .

Trần Giang Dã cô như , mãi thôi.

Cô thường xuyên mỉm như khi ngủ say, chẳng hạn như ngày bọn họ ở bên , ngày tỏ tình, ngày cầu hôn...

Vào những ngày bình thường trong năm, cô cũng sẽ nở nụ như , nhưng khác. Lần , nụ của cô , mà vì lý tưởng của cô, niềm kiêu hãnh của cô.

Anh cúi xuống hôn nhẹ khóe miệng cô, nét u ám trong khuôn mặt tiêu tan từ lúc nào, thực sự còn bận tâm nữa, chỉ cần cô , còn gì bận tâm.

Đối với , cô thể bất cứ điều gì cô .

Dù là c.h.ế.t.

Anh cũng sẽ c.h.ế.t cùng cô.

*

Sáng sớm hôm .

Hai tiếng rung của điện thoại Trần Giang Dã đ.á.n.h thức.

"Ai ?"

Tân Nguyệt nheo mắt, lẩm bẩm phàn nàn, nhắm mắt chui vòng tay của Trần Giang Dã.

Trần Giang Dã cầm điện thoại lên xem, là trợ lý tiểu Từ gọi đến, lúc tắt máy. Trên WeChat của hiện lên một tin nhắn:

"Tổng giám đốc Trần, xin hãy bài đăng Weibo gửi cho ."

 

Loading...