Thình thịch, thình thịch,...
Tân Nguyệt thấy tiếng tim đập dồn dập và dữ dội.
Bên cạnh xe máy lao vút qua, tiếng động cơ vang vọng khắp đường phố, nhưng cô vẫn chỉ thấy nhịp tim đập nhanh nặng nề của .
Cô thậm chí còn nghĩ, liệu Trần Giang Dã thấy tiếng đập mạnh mẽ quá mức cho phép .
Nếu thì cô chối cãi thế nào đây.
Anh luôn cách những lời khiến cô nghĩ ngợi lung tung, tâm trí rối loạn, giống như một tay lão luyện tình trường, chỉ cần vài câu khiến cô chìm đắm.
hình như...Cũng cần chối cãi.
" lừa cô."
Anh kéo bầu khí mập mờ trở về chủ đề ban đầu.
"Chỉ là hôm đó bố cô cũng ở đó, thể bởi vì suýt g**t ch*t em cùng cha khác ."
Lòng Tân Nguyệt chấn động mạnh, cô kinh ngạc hai mắt mở lớn.
Thấy phản ứng của cô, Trần Giang Dã lầm bầm: "Nếu lúc đó , sợ là bố cô sẽ nấu cơm cho ăn ké nữa."
, một nguy hiểm như thế, chắc chắn bố cô sẽ bảo cô nhanh tránh xa , dù là ân nhân cứu mạng của cô.
Chỉ là cô vẫn nghi ngờ chuyện .
Mặc dù cô và Trần Giang Dã chỉ mới quen đầy một tháng, nhưng với sự hiểu của cô về đến giờ, cô cảm thấy mặc dù khuynh hướng bạo lực, đánh tàn nhẫn đến đáng sợ, trong xương cốt ẩn chứa sự điên cuồng của nhân cách phản xã hội, nhưng cô vẫn cảm thấy loại cố ý g**t ch*t em trai.
Cô hỏi hiểu lầm gì trong chuyện , thấy vẻ mặt của vẫn là dáng vẻ "Cô tò mò về ", nên cô bộc lộ suy nghĩ của :
"Có hiểu lầm gì ?"
Trần Giang Dã : "Không."
Lòng Tân Nguyệt chấn động, hai mắt mở to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang/chuong-60.html.]
Trần Giang Dã nhếch mép một cách lười biếng: "Bây giờ cô cũng cho nhà cô nữa ?"
Thấy hù dọa khác xong lưu manh, Tân Nguyệt liếc một cái: "Cho nên nếu còn nhà thì hãy rõ ràng ngọn nguồn ."
Trần Giang Dã như chậm rãi hít một , khóe miệng nhếch lên dần hạ xuống, ngay cả ánh mắt cũng trầm xuống, tối đen như mực.
Anh im lặng vài giây mới mở miệng, giọng khàn: " từng nuôi một con mèo, hồi nhỏ nhặt ở bên ngoài trường học, theo mười năm, năm ngoái nó c.h.ế.t ."
Nghe đến đây, Tân Nguyệt thể đoán chuyện gì xảy , nhưng tim cô vẫn tự chủ thắt .
Đây là đầu tiên cô sự bi thương hiện lên trong đôi mắt , mặc dù nhạt thôi, nhưng nó như bầu trời u ám lúc , kéo theo cảm giác tĩnh mịch và cô đơn vô biên, lặng lẽ lan tràn khắp nơi nó thể chạm tới.
" cứ nghĩ nó già quá , cho đến vài ngày khi đến đây."
Anh dừng một chút, nuốt nước bọt, yết hầu hạ xuống thấp nhất cực kỳ chậm rãi di chuyển lên .
Tân Nguyệt thấy gân xanh nổi lên hai bên thái dương của , tay cầm ô cũng bởi vì dùng lực mà các khớp ngón tay trắng bệch.
" mới ... “
Anh tiếp tục : “Nó em trai của b*p ch*t."
Tân Nguyệt đoán chuyện sẽ như , cảm giác tim co rút đau nhói từng hồi, mũi cũng chua xót.
Cô luôn nghĩ lạnh lùng và vô cảm, nhưng cô thể chịu nổi khi thấy già và động vật bắt nạt, thấy hoặc thấy đều dễ khiến mũi cô chua xót.
Từ vụ tai nạn xe cộ, duy nhất cô là khi xem chương trình "Con sư tử cuối cùng" CCTV-1.
Khi thấy con sư tử cái tên là Mã Đế Đào trải qua một phen liều c.h.ế.t chiến đấu với nhiều kẻ địch, và đêm bình minh, qua ánh sáng lờ mờ, cô chằm chằm về phía con sư tử đực dũng mãnh đang yếu ớt th* d*c vì bảo vệ lãnh thổ bao vây, cô đến mức cả run bần bật.
Sau đó, chỉ cần ai đó về cái tên “Mã Đế Đào” trong giờ nghỉ, cô sẽ kìm , chóp mũi chua xót.
Nhìn câu chuyện xưa qua màn hình cô cảm thấy trái tim như xé nát, huống chi là những tự trải qua.
Cô ít về quá khứ của Trần Giang Dã, nhưng chỉ dựa những lời kể ít ỏi của về quá khứ đây, cô thể là thiếu thốn tình cảm gia đình, bỏ rơi , bố cũng đổi xử với cho lắm, hơn nữa còn một em cùng cha khác .