Cảm Nắng - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:22:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" cho cô chạm ?"

Không còn mái tóc che đôi mắt, ánh của về phía cô trở nên đặc biệt rõ ràng, trong con ngươi thứ gì đó tỏa sáng rực rỡ, thiêu đốt hơn cả ánh mặt trời.

Tân Nguyệt như , cộng thêm câu khiến trái tim dậy sóng , cô thể nghĩ câu trả lời, câu của cũng cho cô lựa chọn nào khác.

Trong bầu khí như , Tân Nguyệt dám thẳng mắt , ánh mắt tránh né.

Lúc đầu, khi bọn họ còn xa lạ, cô luôn thể thẳng mắt , nhưng giờ thiết hơn nhiều, cô càng thấy .

Quả nhiên, thoải mái là tình bạn, nhút nhát che giấu là yêu thích.

Tân Nguyệt quen với bản hổ như , cô chán nản nhíu mày, nhẹ nhàng di chuyển gần sát mặt.

Khi cô rời mắt , ánh mắt của mặt vốn trầm xuống một chút, lúc cô từ từ di chuyển gần, đáy mắt hiện lên ý , thậm chí đuôi mắt cũng nhẹ nhàng nhếch lên một chút.

Anh đầu , vặn tay ga.

Tiếng động cơ như máy kéo phá vỡ bầu khí, nhưng .

Trời mưa còn là gì, huống chi một chút tiếng ồn .

Cô gái phía trúc trắc dè dặt giữ lấy góc áo .

Tiếng khe khẽ ngừng tràn từ cổ họng .

"Đường như , cô nắm góc áo là định tự tử đấy?’’

Anh một cách gay gắt nhưng giọng điệu như đang trêu chọc một đứa trẻ.

Một câu như , khó mà khiến suy nghĩ...

cô ôm eo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang/chuong-63.html.]

Đôi mắt Tân Nguyệt kiềm chế về phía vòng eo gầy rắn chắc lớp quần áo của , đôi mặt cô bắt đầu hoang mang chớp mắt mấy cái.

Nói ôm là dối lòng, nhưng hành động quá mật.

Nếu chỉ hai bọn họ, lẽ cô vẫn đủ can cảm, nhưng mặt còn mấy em nhiều chuyện của đang chờ nữa.

Trong thời kỳ còn mập mờ, điều khó chịu nhất là sự ồn ào.

Tân Nguyệt nhíu mày chặt hơn, tự hỏi mới .

Mưa phùn như tơ bạc nghiêng nghiêng, hóa thành giọt nước nhỏ như bụi treo hàng mi cô, một giọt, hai giọt... Cho đến khi cả lông mi cô đều biến thành lá kim dày của cây thông trong ngày tuyết, cô vẫn trả lời như thế nào.

Thời gian dài dài, ngắn cũng ngắn, dù mặt chờ thêm nữa, dứt khoát nắm lấy tay cô và quấn eo .

"Ôm chặt."

Khi hai từ bật từ đôi môi mỏng của , tay vẫn đè cổ tay mảnh khảnh của cô, giữ bàn tay cô đặt lên eo , như một cách im lặng và bá đạo rằng —

Không buông tay.

Eo thật sự nhỏ, nhưng để thể ôm trọn bằng một tay, Tân Nguyệt vẫn dán sát lưng mới ôm , vì cô đoán nhất định cảm nhận nhịp tim đập điên cuồng của cô.

Trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi , cô thể đếm đây là thứ mấy tim cô đập nhanh như .

Cô vốn cho rằng, cũng giống như cô, hy vọng duy trì sự mập mờ là đủ , nhưng bây giờ cô chắc nữa.

Dường như bắt đầu tấn công cô , mà cô thể chống cự.

một nữa nhịn suy nghĩ, tại thời điểm bọn họ gặp là một năm nữa, khi đó cô sẽ cần kiềm chế, thể để trái tim tự do bày tỏ cảm xúc.

Sắp lên lớp mười hai , cô phân tâm để yêu đương. Mặc dù bây giờ yêu đương nhưng cô vẫn phân tâm, nhưng nếu chỉ là mập mờ thì thể dừng là dừng .

Nếu hai bắt đầu chính thức yêu đương, thì dừng thể dừng , mà cô cũng dừng là dừng, khiến cho mối tình trở nên tầm thường và rẻ rúng.

 

Loading...