Từ Minh Húc nhiều, cho dù Trần Giang Dã để ý tới , vẫn thể dứt.
“Này, Dã, khi nào về Thượng Hải?”
Động tác nhai nuốt của Trần Giang Dã dừng một chút.
Từ Minh Húc tiếp: "Đến lúc đó tới đón , chúng đến đây ăn nữa.”
Trần Giang Dã bắt đầu nhai, vẫn trả lời .
“Anh Dã, gì chứ.”
Trần Giang Dã đang chuẩn bắt câm miệng, chỉ đột nhiên kêu lên "Đệt".
“Anh Dã! Không lẽ về Thượng Hải nữa?!”
Sắc mặt Trần Giang Dã bỗng dưng trầm xuống.
Sau một lúc lâu, cúi đầu : "Cậu nghĩ nhiều .”
“Cậu sẽ trở về đúng ?”
“Ừ.”
Từ Minh Húc híp mắt quan sát biểu cảm của , cuối cùng đập bàn, : "Vậy thề ."
Trần Giang Dã nhíu mày, lạnh lùng ngước mắt lên: "Cậu con nó mấy tuổi ?”
Từ Minh Húc bĩu môi, lầm bầm: "Thề một câu thì , cũng từng thề, thấy đây là trọng sắc khinh bạn, về nữa."
Nếu là bình thường, Trần Giang Dã nhất định sẽ mất kiên nhẫn bảo câm miệng, hôm nay bình tĩnh lạ thường.
Xong , xong , xong .
Một hồi chuông cảnh báo động đỏ kêu ầm trời trong lòng Từ Minh Húc, cảm thấy chắc là đúng .
Lúc , Kiều Ngữ vẫn luôn im lặng ăn cơm bên cạnh bỗng mở miệng chuyện với Trần Giang Dã: "Nếu lười thề thì , còn nếu thật sự về, khuyên nên cắt đứt suy nghĩ ."
Mọi đồng loạt về phía Kiều Ngữ, Trần Giang Dã cũng liếc cô .
Kiều Ngữ nhạo một tiếng, tiếp tục : "Chẳng lẽ học nữa?”
Trần Giang Dã dường như giọng điệu chế nhạo của cô chọc giận, ánh mắt đè nặng tia lửa âm u.
“Cho dù học, cũng luôn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang/chuong-78.html.]
Kiều Ngữ đón nhận ánh mắt áp bức của , ý định dừng , "Cậu là đại thiếu gia của tập đoàn Hằng Viễn, ngay cả khi chỉ mỗi tấm bằng tiểu học thôi, cũng thể tiền mà khác tám đời xài hết. một cô gái trong ngọn núi bước thế giới bên ngoài chỉ thể dựa việc học, hơn nữa hoài bão của , giống với những cô gái đào mỏ , loại mà chơi chán cho một khoản phí chia tay là xong việc. Cậu đừng vì sự mới lạ nhất thời của bản mà hủy hoại cả cuộc đời của ."
Kiều Ngữ một hết những lời , cảm xúc chút kích động, khi xong lồng n.g.ự.c vẫn còn đang phập phồng.
"Nói xong ?"
Trần Giang Dã hờ hững mở miệng.
Kiều Ngữ vẻ mặt lạnh nhạt của , giận chỗ phát tiết: "Vậy con nó lọt ?!”
Trần Giang Dã lạnh lùng chằm chằm cô : "Cậu cho rằng chỉ nghĩ đến những thứ ?"
Ở cái tuổi thần hồn nát thần tính , luôn luôn hành động một cách bốc đồng và bừa bãi.
Có đây mới là tuổi trẻ - -
Tự do, sôi động, liều lĩnh.
Tuổi trẻ nên sống bất chấp hậu quả.
Tình yêu mười bảy, mười tám tuổi cần mãnh liệt.
khi thật sự thích một , ngay cả những luôn hành động bốc đồng cũng sẽ cẩn thận từng li từng tí, ngay cả ngỗ nghịch nhất cũng sẽ kiềm chế.
Nếu thực sự thích, suy nghĩ cho cô chứ.
--------------------
Tác giả lời :
trong tiểu thuyết hy vọng thấy một tình yêu mà đôi bên là tất cả của , nhưng lý tưởng cũng nồng nhiệt và lớn lao, ?
luôn cho rằng chúng nên trở thành phiên bản lý tưởng của chính , đó mới tình yêu lý tưởng.
cũng thích về sự bá đạo và những hành động mạnh mẽ quyết liệt để đạt thứ , nhưng bao giờ cảm thấy cướp đoạt và chiếm hữu là biểu hiện của sự thâm tình, trong mắt , thâm tình nhất định là sự kiềm chế, nếu , chắc chắn đó yêu chính bản họ hơn cả.
Cho nên, luôn về một Trần Giang Dã sẽ tôn trọng và thành cho Tân Nguyệt.
Cả đời tự do tùy tiện, chỉ vì cô mà kiềm chế.
cho dù kiềm chế, Trần Giang Dã vẫn sẽ luôn hoang dã như , cũng sẽ để Tân Nguyệt và xa cách quá lâu, hy vọng thể tin tưởng Trần Giang Dã, cũng tin tưởng .
Sau , các bạn sẽ càng yêu hơn.