Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:36:54
Lượt xem: 315

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tránh mặt cô ? Đã thế, Khương Dao càng nhất định xem, rốt cuộc hai họ đang gì.

Trời dần tối, đêm ở thôn quê thật yên tĩnh, tiếng côn trùng rả rích trong bụi cỏ vang lên ngớt, gió nhẹ buổi tối khẽ thổi qua mái tóc bên tai Khương Dao, mang theo chút se lạnh.

Tối nay trăng, nhưng bầu trời đêm đầy lấp lánh, ánh sáng của những ngôi nhỏ bé chiếu khắp con đường phía .

Cô men theo con đường làng về phía cánh đồng, lúc lúa mới gieo lâu, những cây mạ non chỉ cao vài tấc, cánh đồng nước trải dài, phản chiếu ánh bạc lấp lánh, như một tấm gương khổng lồ chứa đầy những vì .

Cách đó xa, hai bên bờ nước, trong bóng tối chỉ duy nhất chiếc đèn lồng trong tay Lâm Tố tỏa sáng.

Kiếp , Khương Dao ít trèo lên tường để lén khác chuyện, luyện một gà gáy chó trộm.

khi trọng sinh, cô mất sức mạnh và tốc độ của cơ thể đây, nhưng vẫn nhớ một vài kỹ thuật. Lợi dụng bóng tối, cô nhẹ nhàng bước qua con đường nhỏ, lẩn một gốc cây đa gần đó để lắng cuộc trò chuyện của họ.

Cô hành động nhẹ nhàng, ai phát hiện đến gần.

"Ta năm đó thúc phụ ép hạ lời thề độc, đời sẽ can dự đến chuyện triều đình, bước chân đó nữa. năm đó khi hoàng hạ lệnh đuổi g.i.ế.c , cũng về tìm ?"

Khương Dao tìm xong chỗ trốn, thấy Khương Phất Ngọc hỏi Lâm Tố: "Chàng phá lệ một , tại thể phá thêm nữa?"

Lâm Tố hỏi : "Nếu theo nàng về, nàng định ban cho danh phận gì?"

"Huynh là phu quân của ."

Khương Phất Ngọc trả lời ngay chút do dự: "Chỉ cần , bất cứ thứ gì trong tay hiện tại, kể cả giang sơn , đều thể cho ."

Lâm Tố dường như bật , nhưng đồng ý, cũng từ chối thẳng.

"A Ngọc, nàng luôn nghĩ chuyện theo chiều hướng nhất. Nàng cho rằng quyền thế trong tay, thì sẽ tất cả, tất cả sẽ đều quanh nàng. Nàng thể dùng quyền thế mà sai sử , nhưng đối với ..."

Lâm Tố cúi xuống nàng, nhẹ nhàng vuốt qua khuôn mặt nàng, cơ thể hai gần như chạm .

Khương Dao nấp gốc cây bất giác nín thở.

Chắc họ sẽ mấy loại phù hợp ở nơi hoang vu thế nhỉ? Bớ , ở đây còn trẻ con , thật là chút nào.

hai chỉ chạm trán trong thoáng chốc, Lâm Tố nhanh chóng tách khỏi Khương Phất Ngọc.

Khương Dao chợt nhận , hình như cha cô là một khá thuần khiết.

Lâm Tố tiếp tục : "Những thứ nàng , những thứ nàng bằng lòng cho , cho , đều quan tâm."

" , đúng là quan tâm. Chàng quan tâm đến giang sơn, quyền thế, vinh hoa phú quý. Nếu thật sự quan tâm, chịu khổ bao nhiêu năm ở đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-10.html.]

Khương Phất Ngọc , ánh mắt đầy bi thương: " còn thì ? Chẳng lẽ ngay cả , cũng quan tâm nữa ?"

Lâm Tố im lặng, gì.

Gió mạnh thổi qua mặt nước, tạo nên những gợn sóng.

Khương Phất Ngọc thấy mãi trả lời, đột nhiên nắm lấy cổ áo , kéo gần: "Nếu bên cạnh , ép theo trở về thì ?"

Cơ thể yếu ớt của Lâm Tố kéo đến loạng choạng, cố gắng lắm mới vững.

Hắn mở miệng định gì đó, nhưng mím chặt môi, .

Nàng thẳng mắt , gặng hỏi: "Nhìn mắt , chẳng lẽ ở bên ? Nói , câm !"

Sao tự nhiên hai động tay động chân thế ?

Khương Dao giật , suýt nữa lao ngăn cản.

Cô nắm chặt cây, thầm nghĩ, đừng ép cha cô quá nha, với tính cách của cha cô, nếu ép đến đường cùng, khi ông sẽ đ.â.m đầu c.h.ế.t ở đây.

Những sách như cha cô đều một đặc điểm chung — đó là bướng bỉnh.

May mà Khương Phất Ngọc thực sự định ép buộc , lẽ chỉ hù dọa Lâm Tố một chút mà thôi.

Một lúc , thấy thể lay chuyển , Khương Phất Ngọc buông tay, thất vọng thả lỏng cổ áo .

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

...

Giọng nàng bình tĩnh trở : "Còn A Chiêu thì ?"

Nghe đến tên , Khương Dao lập tức dựng tai lên.

kết quả cuối cùng của cuộc thảo luận, nhưng cô vẫn tò mò, bọn họ định sắp xếp tương lai của cô thế nào.

Khương Phất Ngọc xa, về phía mặt nước: "Ta thể thuyết phục , cũng quyền ép buộc . A Chiêu là trưởng nữ của , nhất định mang con bé về bên để nuôi dạy."

Nhắc đến Khương Dao, Lâm Tố ngước Khương Phất Ngọc: "Vậy nàng hỏi ý kiến A Chiêu ?"

"A Chiêu chỉ là một đứa trẻ." Khương Phất Ngọc : "Bây giờ con bé hiểu gì cả."

Nàng : "Chàng A Chiêu quan trọng với như thế nào mà. Khi sinh con bé, suýt mất mạng. Nếu bất đắc dĩ, lúc , sẽ bao giờ rời xa con bé. A Chiêu là con gái duy nhất của , thứ vất vả tích lũy suốt cuộc đời , đều sẽ giao cho con bé."

"Không thể ở bên con bé suốt tám năm đầu đời, đó là sự tiếc nuối lớn nhất của , vì đưa con bé , để nó lớn lên bên cạnh ."

Khương Dao thấy giọng của Khương Phất Ngọc mang theo chút giọng mũi. Khi những câu cuối, giọng nàng bắt đầu nghẹn ngào, chẳng qua là nàng đang dùng sự tự chủ hàng ngày để kìm xuống.

Loading...