Đá xong cước , cúi đầu hành lễ với Khương Dao biến mất.
Quả là đến dấu, tiếng, như gió thoảng qua, ngay cả chút âm thanh cũng .
Kiếp Khương Dao từng luyện võ, cô thể nhận , khinh công tuyệt kỹ, ngay cả khi trong hàng ngũ Dạ Nhẫn cũng là cao thủ.
Tên giữ cửa đá lăn đất, lên lập tức thành thật hơn nhiều, rằng đây là dễ đối phó, dám cợt nữa, chỉ cúi đầu cung kính: “Xin hỏi hai vị quý nhân yêu cầu gì?”
Khương Dao lấy lệnh bài Hình Bộ: “Quan phủ việc, với tất cả chưởng sự của các ngươi lên đây gặp .”
Khương Dao là tính cách nhẹ nhàng, ngay khi nhận lệnh từ Hình Bộ, cô lập tức yêu cầu bắt giữ tiểu đồng.
Cô bước trong phòng. Hôm nay cô mặc trang phục đơn giản của một nam thiếu niên, cần nhấc váy, bước qua bậc cửa một cách dễ dàng.
Phòng của Vân Nương tầng hai của Tửu lâu Túy Tiên, là phòng cao cấp nhất tại đây. Sau khi Vân Nương qua đời, phòng vẫn để trống, chờ đợi cho các cô nương khác về sử dụng.
Đây là đầu tiên Khương Dao phòng của một hoa khôi. Người khuất, mùi hương rực rỡ thường xuyên đốt trong phòng giờ đây còn.
Gió mát len qua, mang theo sự lạnh lẽo và yên tĩnh gai . Những rèm lụa rủ xuống bốn góc, vẫn còn chút dấu vết của sự xa hoa ngày .
Khương Dao một vòng quanh phòng, lúc tú bà mới chậm chạp tiến . Có lẽ bà cảnh báo , trang phục gọn gàng, rửa sạch lớp trang điểm dày cộm, trông sạch sẽ tươm tất mới dám đến đối diện Khương Dao.
Bà Khương Dao là công chúa, nhưng thấy cô thể điều động quan viên của Hình Bộ, chắc chắn là nhân vật cao quý, dù cô chỉ là một đứa trẻ cũng dám khinh thường. Bà nắm chặt chiếc khăn, tươi : “Xin hỏi quý nhân gì căn dặn?”
Khương Dao đang quanh phòng. Bày biện gọn gàng lắm, bàn hai vò rượu khui. Cô dừng một chiếc tủ, mở tủ để xem xét bên trong.
Trên tầng cao nhất của tủ, một chồng giấy vàng dày cộm, bên cạnh là một bùa chú vẽ sẵn, phía treo một chiếc gương bát quái.
Khương Dao hỏi: “...Cái là gì?”
Tú bà đáp: “Đây đều là những bùa trừ tà, do chính tay Vân Nương xin về.”
“Dạo đồn rằng nàng tự nhiên phát điên, tự nhảy xuống hồ c.h.ế.t đuối. Thực , vài tháng Vân Nương chút kỳ lạ, ba ngày một khỏi thành, đến chùa hoặc đạo quán, lẽ là thứ gì đó vướng .”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-103.html.]
Bà nhỏ, Khương Dao, sợ gì khiến cô phật ý.
Khương Dao hiệu cho Hòa Thanh, để đưa cho cô một nắm bùa vàng. Cô cầm chúng lên, chằm chằm nhưng hiểu gì, chỉ thấy những dòng chú văn ngoằn ngoèo trông kỳ lạ.
Tú bà thấy Khương Dao chút kiêng kỵ cầm bùa lên, liền cúi đầu, run rẩy : “Thật , hôm nhiều thấy nàng tự nhảy xuống hồ, chẳng ai ép. kỳ thật thể là nàng vướng thứ gì đó, sai khiến, xin quý nhân cẩn thận, kẻo dính phỉa những thứ dơ bẩn…”
Khương Dao ném mạnh mấy lá bùa xuống đất, khiến Tú bà giật .
Cô lạnh giọng: “Đừng mê tín vớ vẩn!”
Cô tin thần quỷ, vẫn hết lòng tin chủ nghĩa duy vật. Vân Nương thể hại chết, cũng thể là trong lòng luẩn quẩn mà *tự hẹo*, cũng thể là khác dùng điểm yếu để uy hiếp, nhưng chắc chắn do ma quỷ.
Khương Dao điều tra vụ án chính vì sợ nó sẽ trở thành một vụ oan lời giải.
Dù là *tutu* giết, Khương Dao cũng nhất định rõ, nhất quyết để cái c.h.ế.t của Vân Nương quy về những thứ mơ hồ.
Nếu cái c.h.ế.t của Vân Nương rõ ràng, sẽ cho rằng Hình Bộ việc điều tra, tra sự thật. Cộng thêm đó là chuyện Vân Nương khi c.h.ế.t còn những lời liên quan đến thiên ý, những hiểu sự thật sẽ dễ dàng tin những lời đồn thổi căn cứ.
Trước đó lời đồn về hồ yêu giáng thế, đó, dị tượng ngừng xuất hiện ở Thượng Kinh, khi chuyện của Vân Nương xảy , ý đồ sẽ lợi dụng để thêu dệt câu chuyện trời giáng tai ương, hồ yêu mị chủ.
Ánh mắt của Khương Dao lạnh lùng, cô hiểu rằng thứ duy nhất thể bới móc về Lâm Tố là xuất của . Những lời đồn thể trở thành vết nhơ.
Khương Dao liếc qua đống bùa, bảo lấy vài lá mang , tiếp tục tìm kiếm.
Quần áo, trang sức, khăn choàng vai, tất cả đều là đồ của Vân Nương. Ở tửu lâu , nàng chắc chắn thiếu tiền, những bộ y phục, trang sức đều là lụa là, ngọc ngà, lộng lẫy rực rỡ.
Khương Dao những thứ giá trị hề rẻ, bèn hỏi: “Nàng ngày thường khách hàng yêu thích ?”
“Tất nhiên , Vân Nương của chúng là hoa khôi, khách nhân bỏ hàng trăm lạng bạc mới gặp nàng một . Muốn ở qua đêm thì ít nhất chi ngàn lạng, nàng chỉ cần lên sân khấu gảy đàn là bảo vật của các công tử sân chất thành đống. Mỗi như , tiền nàng kiếm bằng các cô nương khác tiếp khách cả nửa tháng.”
Nói đến đây, Tú bà thở dài liên tục.
Thực , cái c.h.ế.t của Vân Nương cũng khiến bà buồn, giống như mất một cái cây hái tiền, còn mang phiền phức cho tửu lâu.