Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:48:35
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng căm hận chính . Nàng áp đặt lên Khương Dao như , tạo áp lực cho con, nhưng dường như thể kiềm chế .

Nàng Khương Dao lớn lên như một đứa trẻ bình thường, nhưng Khương Dao là con nàng, là Thái tử của Nam Trần Quốc. Bản nàng sức khỏe , thái y dự đoán nàng chỉ còn sống mười năm, hoặc thể chỉ năm năm. Nàng thể thúc giục Khương Dao.

Sau , khi nhớ cuộc đời ngắn ngủi của Khương Dao, nàng mới nhận ít khi tỏ lòng quan tâm với con.

Những lời nghiêm khắc của nàng khiến Khương Dao sợ hãi, dám ngẩng đầu thẳng nàng. Tính cách vốn tươi sáng của con cũng dần dần chuyển thành rụt rè và nhút nhát.

“Mẫu hoàng,” trong mơ, Khương Phất Ngọc thấy giọng trong trẻo vang lên, “Con xứng đáng con của ?”

“Có trong lòng , từng thật sự xem con là con của ? Vì con ngu ngốc ? Con Chu Duy Minh lừa gạt suốt hai năm trời, phát hiện vấn đề của ông . Có lẽ con c.h.ế.t cũng là chuyện .”

Giọng bật : “Chết , sẽ chọn hoàng tử hoặc công chúa khác con .”

Nửa đêm, Lâm Tố bỗng tỉnh giấc, thấy đèn trong thư phòng vẫn sáng.

Hắn ngạc nhiên, Khương Dao vẫn ngủ ?

Hắn khoác áo, cầm đèn nhỏ đến thư phòng, vội bên ngoài ảnh nhỏ trong phòng qua khung cửa sổ, thấy tiếng bàn tính lách cách bên trong.

Khương Dao đang tính sổ sách.

Vừa xem sổ sách, cô phát hiện sự bất thường.

Tiền chi tiêu cho ăn mặc, sinh hoạt, lương bổng của hầu bộc trong phủ Tương Dương Vương dường như đều giảm bớt. Một phủ lớn như , thể nào mức chi tiêu ít ỏi đến thế.

Càng xem, cô càng thấy bất hợp lý, lập tức bảo đem hồ sơ của hầu bộc trong phủ cùng giá cả mùa vụ hiện tại ở Nam Thị tới.

Sau đó, cô vận dụng những kiến thức từng học ở đại học, bắt đầu tính toán chi phí thực tế của hầu bộc so với sổ sách, phân tích chênh lệch.

Càng xem, cô càng tin rằng sổ sách giả.

Phương pháp gian lận từ xưa đến nay đều na ná . Nếu giấu một khoản chi, kế toán sẽ tăng giá mua các vật phẩm khác để phân bổ khoản chi, khó phát hiện. Tương tự, nếu che giấu một khoản thu, thì sẽ ghi chép giá của các mặt hàng khác thấp hơn.

Nếu như Khương Triều thuê g.i.ế.c , thì lẽ tăng chi tiêu sinh hoạt để che giấu khoản chi , chứ giảm .

Khương Dao kinh ngạc, tính từng khoản chi phí và phát hiện trong vòng một tháng, Khương Triều một khoản gần hai nghìn lượng bạc lưu chuyển đến.

Tiền đó từ ? Khương Dao nắm chặt bút, chẳng lẽ phía Khương Triều còn khác?

Cô từng thời gian đối đầu với Khương Triều, từng mời đến phủ Tương Dương Vương. Trong phủ chất đầy ngọc ngà, ngay cả ly cũng bằng bạch ngọc hảo hạng, thảm trải chân là da thú quý giá, còn tráng lệ hơn cả hoàng cung.

Khi cô còn nghĩ, một vương gia cũng thể giàu đến , tưởng rằng đây là ân sủng của Khương Phất Ngọc.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

nếu đó thực sự là ân sủng của hoàng đế, che che giấu giấu để gì, cứ quang minh chính đại mà dùng là mà.

Nếu , thể , tiền đó đến từ một nguồn thể công khai. Khương Dao bắt đầu suy nghĩ xem ai thể liên quan đến Khương Triều? Hắn kiếm tiền đó bằng cách nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-108.html.]

Hòa Thanh nhặt cuốn sổ sàn lên: “Điện hạ phát hiện ?”

Khương Dao suy nghĩ: “Tiếp tục theo dõi Tương Dương Vương phủ, đặc biệt là các giao dịch tiền bạc và sản nghiệp ngoài thành của họ.”

Hằng tháng đều dòng tiền định như , chắc chắn sẽ còn tiếp diễn. Cô tin họ kiên trì mà tìm nguồn gốc tiền .

Khương Dao chợt nhớ điều gì đó, “À, Hòa Thanh, tìm một võ nghệ cao cường, giúp theo dõi một .”

đến đó thì thấy tiếng động bên ngoài, bất chợt lên, thấy Lâm Tố cầm đèn bước .

Khương Dao giật : “Cha?”

Lâm Tố trách mắng cô, chỉ mỉm bước tới, xoa đầu cô: “Muộn thế , vẫn ngủ ?”

“Cha cũng ngủ mà?”

Khương Dao chút do dự: “Cha ở đây từ nãy ?”

Lâm Tố gật đầu: “Phải, cha thấy thư phòng ánh đèn nên đến xem…”

Hắn thở dài: “Đứa nhỏ , ban đêm nên nghỉ ngơi, dưỡng sức, ngày mai mới tinh thần việc. Con vất vả như , cha cũng đau lòng.”

Khương Dao nghĩ đến điều gì đó, mấy ngập ngừng: “Cha…”

“Thật lòng mà , cha thắc mắc tại con chữ ?”

Khi Lâm Tố , cô đang xem sổ sách. Khương Dao tám tuổi thể chữ. Tạ Lan Tu và Hứa Thục Nhã đều ngạc nhiên.

Lâm Tố là gần gũi với cô nhất, hề phản ứng.

Lâm Tố ngẩn , thoáng chốc, cô thấy một nét bối rối mặt .

Rồi Lâm Tố tỏ nghi hoặc: “ , suýt nữa quên hỏi, A Chiêu tự nhiên chữ ?”

Khương Dao: “…”

Biết thế hồi nãy cô đừng hỏi, hóa đường nơ ron thần kinh của cha dài đến mức nhận rằng cô thể hiểu sổ sách.

Không hỏi còn hơn, hỏi trả lời.

Với khác, cô còn thể rằng Lâm Tố từng dạy cô chữ. với Lâm Tố, cô giải thích đây?

Khương Dao im lặng một lúc, vẫn nghĩ lý do gì, “Cha, nếu con là con học trong mơ, cha tin ?”

Lâm Tố bật : “Tin chứ, tất nhiên là tin. Vậy nên A Chiêu hãy mau ngủ , tiếp tục học chữ trong mơ nhé, đừng xem nữa, khuya , ngủ sẽ cao .”

“Xem sách đèn sẽ hại mắt, để mai xem tiếp.”

Loading...