Lâm Tố hỏi thêm, vẻ bận tâm đến chuyện . Trước giờ vẫn để ý chuyện của cô, nhưng riêng nhẹ nhàng bỏ qua.
Dù còn băn khoăn nhưng Khương Dao dám hỏi thêm.
Nếu cô cứ khăng khăng hỏi chuyện , ngược , cô sẽ thể giải thích cho .
Cô căn bản dám kể cho Lâm Tố về những chuyện ở kiếp . Nếu Lâm Tố rằng kiếp khi cô hồi cung thành bộ dạng thê thảm như , liệu ông sẽ đau khổ, sẽ vui sướng khi gặp hoạ mà hậu quả của việc cô bỏ mà ?
…
Sáng hôm , Khương Dao thức dậy, thẳng đến Tây Thị, trong một tửu quán.
Tạ Lan Tu vẫn đang ở Hình Bộ đợi cô, cô đang ở quán rượu thì liền chạy đến ngay.
Khương Dao thuê một gian phòng riêng, bên cửa sổ, thấy Tạ Lan Tu đến thì tươi chỉ thức ăn bàn: “Lan Tu ăn sáng ? Đây đều là món thích, thử xem quán hợp khẩu vị .”
Tạ Lan Tu cúi đầu: “Cảm ơn điện hạ.”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Tạ Lan Tu tưởng Khương Dao chỉ mấy lời khách sáo, ai ngờ khi xuống bàn, phát hiện đúng là món thích.
Đậu xanh nghiền, cháo kê… nhưng, công chúa khẩu vị buổi sáng của ?
“Điện hạ…”
Khương Dao dường như đoán hỏi gì, ngắt lời: “Sở thích của Tam công tử nhà họ Tạ dễ hỏi mà, chỉ cần nhờ một nữ quan là ngay thôi, nhân lúc còn nóng thì ăn , ăn ."
Tạ Lan Tu thích ăn gì, chẳng lẽ Khương Dao còn ?
Trước đây, để cảm tạ Tạ Lan Tu giúp thoát khỏi Chu Duy Minh, căn bếp nhỏ của Đông Nghi Cung hàng ngày đều dùng để nấu ăn cho . Nếu Khương Dao trù nghệ tinh, cô tự tay nấu cho rôi.
Tuy Tạ Lan Tu dễ thể hiện cảm xúc, yêu ghét, nhưng trải qua thời gian dài ở chung, cô vẫn thể hiểu tường tận sở thích của .
Tạ Lan Tu vẫn ăn, đó, ngẩn ngơ bàn thức ăn.
Cậu nghi hoặc hỏi: “Vì điện hạ đối xử với như ?”
Khương Dao đối với là ân sủng, nhưng vẫn nhịn mà hỏi. Ngay từ đầu gặp, vị điện hạ thể hiện sự thiện đặc biệt với .
Đầu tiên, cô đề nghị đổi cách xưng hô, đó để theo nên cạnh, thậm chí còn chủ động hỏi thăm sở thích của .
Ánh mắt Khương Dao thoáng tối, lý do cô đối với , xét đến cùng là từ hai nguyên nhân, đều liên quan đến kiếp .
Thứ nhất là để trả ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-109.html.]
Kiếp , cô và Tạ Lan Tu gắn bó bao nhiêu năm, thì Tạ gia che chở cô suốt bấy nhiêu năm.
Trước khi quen , ngày nào cô cũng sống cẩn thận từng li từng tí, cố lấy lòng Khương Phất Ngọc, mong nhận sự chấp nhận từ cùng các đại thần.
từ khi thiết với Tạ công tử, cô phát hiện, những lời cô kém cỏi xuất thấp kém dần biến mất. Những đại thần từng xem thường cô giờ đây cũng đối xử tử tế hơn.
Dần dần nàng hiểu , Tạ Lan Tu là đứa trẻ nổi bật nhất trong lứa đó của nhà họ Tạ, cô thiết hơn với , Tạ gia cũng nghiễm nhiên trở thành thế lực ủng hộ cô.
Nàng nhận , bản cần chỉ lấy lòng Khương Phất Ngọc mà còn thể lấy lòng khác để bảo vệ .
Vì thế, đó cô gần như ngấm ngầm kết bè kết phái, dùng danh phận thừa kế hứa hẹn lợi ích, kéo thêm nhiều về giúp . Dù cuối cùng thất bại, nhưng cũng giúp cô thể sống thoải mái vài năm.
Nguyên nhân thứ hai là… cảm giác tội .
Cuối cùng, gia đình Tạ cũng cô liên lụy.
Ai cũng chỗ dựa lớn nhất của cô là Tạ gia, kéo cô xuống, loại trừ Tạ gia .
Khi Khương Dao vu oan vì ám sát Khương Phất Ngọc, những thế gia Tạ gia đắc tội đây đều liên kết để giày vò họ. Tạ Chi Chỉ ép đến mức đập đầu chết, cả nhà họ Tạ giam thiên lao, ít c.h.ế.t vì bệnh dịch.
Khi đó cô đến cả bản cũng khó mà bảo , chỉ đủ sức cứu Tạ Lan Tu.
Khương Dao , xuống lầu, “Ta là duyên với , kết giao, nên sẽ đối xử với .”
Lúc , cảm xúc của cô rõ ràng trầm hơn thường ngày nhiều.
Tạ Lan Tu hỏi nữa, nửa tin nửa ngờ, nhấp một ngụm cháo.
Khương Dao nghiêng , xuống phía quán rượu.
“Rượu ngon sợ ngõ hẻm sâu”, quán rượu đắt khách, sáng sớm mở bảng hiệu nhiều mang bình đến mua rượu, xếp thành hàng dài. Thậm chí cả những hầu của quan lớn cũng đến, mua từng vò rượu về cho chủ nhân.
Hòa Thanh xuất hiện mặt cô từ lúc nào , “Điện hạ, điều tra , khi rời khỏi lầu, Vân Nương uống rượu ở quán rượu , thần so sánh rượu trong vò rượu ở phòng Vân Nương với rượu dâu tằm của quán, là cùng một loại.”
Khương Dao gõ tay lên cửa sổ, hài lòng : “Một ngày , các ngươi chỉ tra nhiêu đó thôi .”
Hòa Thanh vội báo nốt: “Quán rượu chỉ một cửa hàng trong thành, mà tổng cộng năm tiệm với cùng bảng hiệu. Rượu họ bán đều từ hầm rượu ngoài thành chuyển .”
Giống như một chuỗi cửa hàng.
Hòa Thanh với nàng: “Thần tra hầm rượu ngoài thành, cách bố trí cũng giống như những hầm rượu thông thường, nhưng ông chủ bí ẩn, xác định danh tính.”
“, đây đất nơi xây hầm rượu là ruộng công, thông qua quan phủ xin phép xây hầm rượu dễ dàng. Thần đoán rằng, chủ nhân là quyền quý giàu .”
Khương Dao mỉm .