Còn mắng, Tạ Tam lang, chỉ là một bé nhỏ xíu, cuộn trong góc khuất, ánh đèn, trong mắt ngập tràn nỗi tủi hờn và bất lực.
Sau , khi quen thuộc với nhà họ Tạ, Tạ Lưu dần hiểu nguyên nhân sâu xa sự ác cảm của Tạ phu nhân với Tạ Lan Tu.
Trong mắt Tạ phu nhân, Tạ Lan Tu từ bé xa cách bà, ông nội nuôi dưỡng, thiết với bà, còn xuất sắc vượt trội. Ai ai cũng khen ngợi Tạ Tam lang như ngọc quý, ca ngợi công ơn dạy dỗ của ông nội.
Điều đó khiến các em khác của Tạ Lan Tu trở nên tầm thường, vô dụng. Trong giới thượng lưu kinh thành, một kẻ rỗi so sánh, khỏi chê Tạ phu nhân là dạy con chẳng gì.
Xuất của Tạ phu nhân danh giá, gả cao công phủ, mang sẵn cảm giác tự ti. Sự hiện diện của Tạ Lan Tu khiến bà như đống lửa, chẳng còn chút thể diện.
Lâu dần, bà bắt đầu oán hận Tạ Lan Tu, trở thành đứa trẻ ghẻ lạnh trong nhà công quốc.
Tạ Lưu hiểu rõ, sự thiên vị sớm muộn sẽ gây đại họa, hiền dễ hư con, lâu dần các em sẽ trở mặt thành thù.
Từ khi đến đây, Tạ Lưu âm thầm theo dõi tâm trạng của Tam lang.
Chờ khi Tạ phu nhân mang theo Tứ lang phiền toái , vội với Tạ Lan Tu: “Không , Tứ lang ngã đau đến mức đó, Lan Tu đừng để ý mẫu , bà là đấy, to chuyện.”
Tạ Lan Tu lắc đầu, mím môi : “Không , trưởng, đến mẫu .”
trong mắt , rõ ràng vẫn thấp thoáng một tia nước mắt.
là cứng đầu.
Khương Dao cũng gì đó, nhưng Tạ Lan Tu bất ngờ sang, cắt ngang ý định của cô: “Đa tạ điện hạ.”
Ánh mắt cô đầy chân thành.
Khương Dao hiểu, cảm ơn vì cô định lên tiếng bênh vực cho .
Cô ngập ngừng : “Huynh cảm ơn gì, gì …”
Tạ Lan Tu thẳng lên, vẻ thất thố chỉ lướt qua trong giây lát, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc.
“Cảm ơn tâm ý của điện hạ, chuyện , để điện hạ chê .”
“Không .” Khương Dao xua tay, vốn định an ủi thêm vài câu, nhưng thấy tay buông thõng xuống, cô quyết định im lặng để chút yên tĩnh.
Cô thu ánh mắt, sang Tạ Lưu, “Ta chuyện với .”
Tạ Lưu cô gái nhỏ dễ thương gọi , chỉ tay : “ á?”
Đây đầu gặp vị công chúa , đó và Tạ Lan Tu chứng kiến cô trốn khỏi cung và cha bắt quả tang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-138.html.]
“Điện hạ việc gì ?”
Chưa kịp nghĩ cô định gì, thấy nàng công chúa nhỏ bên dòng kênh, dùng ánh mắt dò hỏi mắt , đôi môi đỏ khẽ mấp máy — “Kỳ biến ngẫu bất biến.”
…
“Ta , nếu danh chính ngôn thuận giữ A Hàn ở trong cung, vẫn cần xin ý kiến của bệ hạ,” Thượng Quan Cứu , “Nên gặp bệ hạ một .”
Lâm Tố mỉm đáp: “Ta hiểu thế nào, chỉ là dạo gần đây yên , dù gặp bệ hạ ngay lúc cũng thời điểm nhất để đưa đứa trẻ cung, e rằng chờ thêm một thời gian nữa.”
“Là… chuyện hồ yêu ?”
Lâm Tố giơ tay, hiệu im lặng, “Đã thì cần giải thích thêm, khó khăn lắm mới hồi kinh, cứ ở đây ít lâu, yến tiệc xong sẽ bảo của Thái y viện đến phủ chẩn mạch bắt bệnh, mong đứa trẻ mà bảo trọng sức khỏe.”
Cuộc trò chuyện kết thúc, Khương Dao và Thượng Quan Hàn cũng các cung nữ gọi .
Lâm Tố vẫy tay gọi Khương Dao về bên , “Đi thôi, đến lúc tiệc .”
Điện Đông và điện Tây cùng khai tiệc, khách khứa lượt chỗ.
Khương Dao đáng lẽ về chỗ của hoàng nữ ở điện Tây, cùng dùng bữa với Khương Phất Ngọc và Thái hậu, nhưng cô cứ quấn lấy Lâm Tố, đòi chung bàn với cha. Lâm Tố còn cách nào, đành chiều ý cô.
Tiếng nhạc cất lên, các vũ nữ của Ti Nhạc Phường trong cung hòa theo điệu nhạc, uyển chuyển nhảy múa giữa điện.
Qua vài tuần rượu, một cung nữ mang đến cho bàn của Khương Dao một bình hoa quả nho.
Vì sợ cô con gái nhỏ nghịch ngợm ngay mặt mà lén uống rượu, Lâm Tố dặn dặn rằng đồ uống bàn chỉ là hoa quả, hoa và nước mật ong, kiên quyết cho phép rượu lên bàn. Đến nỗi bản Lâm Tố cũng uống hoa quả cùng con.
Vừa nhấp một ngụm, cảm thấy gì .
Ngước xuống, thấy Khương Dao đang với đôi tay nhỏ của lấy bình bạc tự rót thêm , giật vội vã đưa tay , chiếc tay áo rộng vô tình quệt trúng bình đầy, hoa quả nóng đổ tràn lên Khương Dao.
Khương Dao: “…”
“Xin nhé A Chiêu,” Lâm Tố vội xin , bảo hầu mang áo khoác cho cô con gái đẫm mùi nho, “Cha chú ý, đổ cả lên con .”
“Không mà…”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Các cung nữ vây quanh dọn dẹp bình đổ sàn, Khương Dao vết nước từ n.g.ự.c áo lan xuống vạt váy, cô nhấc vạt váy lên, nhẹ vắt một cái, nước liền chảy , cô khẽ cau mày. Hôm nay cha cô , đây là yến tiệc cung đình, đều đang , cha bất cẩn đến thế chứ?
“Lâm Hạ—”
Lâm Hạ lập tức gần, Lâm Tố căn dặn: “Sắp đến giờ , trang phục của công chúa ướt, hãy đưa công chúa về Phượng Nghi cung tắm nước nóng y phục.”
Lâm Hạ khẽ gật đầu, nhanh chóng kéo Khương Dao : “Điện hạ, để nô tỳ đưa ngài về.”