Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:52:28
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới lời kể của Từ Phương Phi, Khương Dao dần dần ghép lại toàn cảnh đêm sinh nhật hôm qua.

Hóa ra là Lý Tầm An và Khương Triều đã phối hợp, giăng bẫy cô và cha cô.

Ban đầu, Khương Triều rời cung trước, ra ngoài thành, thu hút sự chú ý của Khương Dao. Sau đó, Lý Tầm An sắp xếp để muội muội mình ở phòng tối, đưa trà cho Lâm Tố.

Lâm Tố uống trà, cảm thấy khó chịu, không thể chăm sóc cho Khương Dao, có lẽ sẽ sớm gửi cô về Phượng Nghi cung.

Vì Lâm Tố còn phải dự tiệc ở điện Đông, nên trừ khi đến mức bất đắc dĩ, ông sẽ không rời đi sớm, huống hồ khi thuốc mới phát tác, ông cũng không thấy quá khó chịu, chỉ nghĩ rằng nghỉ ngơi một chút là được.

Vì vậy, như họ sắp xếp, Lâm Tố chỉ yêu cầu người dẫn ông đến nghỉ ngơi ở điện bên, tình cờ gặp phải Lý Thanh Gia.

Những người đó muốn hợp mưu, phá hoại thanh danh của ông.

Kết quả là Lâm Tố đã cố gắng chống cự, dùng một cây trâm g.i.ế.c c.h.ế.t Lý Thanh Gia, khi mọi người đến nơi, Lý Tầm An thấy tình thế thay đổi, lập tức đổi lời, buộc tội Lâm Tố tội g.i.ế.c người.

Khương Phất Ngọc vì bảo vệ Lâm Tố, đã kiên quyết đưa ông về cung.

Lúc đó, toàn bộ sự chú ý của Khương Phất Ngọc đều dồn vào Lâm Tố, nên đã lơ là Khương Dao.

Khương Dao nhận được tin Khương Triều rời cung, thừa dịp này bám theo, suýt nữa bị nổ c.h.ế.t ngoài thành.

Kế hoạch này thật ngoan độc, nếu thành công sẽ là thế cục một mũi tên trúng hai đích: cô sẽ c.h.ế.t không toàn thây, còn cha cô sẽ mang án sát nhân, bị vu oan.

Nếu mọi chuyện xảy ra như vậy, thì đối với Lâm Tố sẽ là đả kích rất lớn.

“Phải rồi,” Khương Dao chợt nhớ ra, “Thất Tàng Hoa là loại mê dược gì? Cha uống vào rồi liệu có để lại di chứng không?”

Từ Phương Phi không tiện nói thẳng với Khương Dao, chỉ vòng vo rằng “Thất Tàng Hoa” là một loại mê dược, sẽ khiến người uống choáng váng.

Dù sao Từ Phương Phi cũng chỉ là một khuê nữ, nghe công chúa hỏi, nàng chỉ biết lúng túng, mặt đỏ bừng.

“Không… sẽ không có di chứng, đêm qua bệ hạ đã giải độc cho lang quân, lang quân không sao, điện hạ không cần lo lắng.”

Khương Dao chỉ nghe chú ý đến câu “lang quân không sao”, không để ý tại sao lại là “bệ hạ giải độc cho lang quân” chứ không phải ngự y giải độc, cô bé gật đầu tỏ vẻ hiểu.

“Vậy là tốt rồi.”

Từ Phương Phi sợ Khương Dao hỏi thêm, chỉ mong mau chóng kết thúc chủ đề này, vội vàng thắt đai lưng, chỉnh trang cho cô bé.

Khương Dao trầm tư suy nghĩ, cô nhớ rằng hôm qua khi mình rời đi, Lâm Tố vẫn còn khỏe mạnh, lúc đó chắc chắn ông vẫn chưa uống mê dược, ngoài việc lỡ tay làm đổ ấm trà thì cũng không có dấu hiệu gì khác thường.

Không đúng.

Lỡ tay làm đổ ấm trà, đổ cả trà nho lên người cô…

Khương Dao cảm thấy có gì đó ngứa ngáy trong đầu, như thể suy nghĩ đang dần sáng tỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-162.html.]

Lâm Tố bảo cô về cung là vì trang phục của cô bị trà nho đổ vào.

Lúc đó cô đã thắc mắc, sao tự dưng Lâm Tố lại có hành động lạ như vậy. Một ý nghĩ táo bạo chợt lóe lên: có khi nào là ông cố tình?

Nhưng tại sao ông lại tự mình lao vào cái bẫy người khác giăng sẵn?

Khương Dao chưa từng dám hy vọng Lâm Tố lại có suy nghĩ sâu xa đến vậy.

Cô thở dài, nhìn ra ngoài cửa sổ, phía đông trời đã dần sáng, ánh bình minh chiếu rọi mái vàng của cung điện, khung cảnh lấp lánh huy hoàng.

“Điện hạ,” Hòa Thanh bưng đến một chồng sổ sách, “Hôm nay lên triều, thuộc hạ sẽ luôn ở bên cạnh người.”

Là Khương Phất Ngọc đặc biệt dặn dò, văn quan cũng có thể gây chiến như võ tướng, có vẻ nàng lo lắng đám người kia sẽ ẩu đả, gây thương tổn cho Khương Dao, nên cho phép Hòa Thanh vào cung bảo vệ Khương Dao.

Khương Dao liếc qua chồng sổ sách, xoa trán qua lớp băng, “Người đó…”

“Đã chuẩn bị chu đáo rồi.”

Hòa Thanh mở ra một gói giấy trước mặt Khương Dao, bên trong là bột đỏ.

Khương Dao định chạm vào, Hòa Thanh lùi lại một bước, tránh khỏi đầu ngón tay cô bé, “Điện hạ cẩn thận.”

“Không sao, ta chưa từng chạm vào đinh hương.”

Hai loại thuốc này nếu dùng chung sẽ xung khắc.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Khương Dao lấy một nhúm bột, xoa vào móng tay mình.

“Đi thôi.”

Kể từ khi Lâm Tố về cung, triều đình ngày càng náo nhiệt.

Các đại thần luôn chỉ trích xuất thân của Lâm Tố.

Hắn lai lịch không rõ, xuất thân bình dân, không có gia tộc mạnh mẽ chống lưng, không thể hỗ trợ cho Khương Phất Ngọc, vậy dựa vào đâu mà đứng bên cạnh Khương Phất Ngọc, cùng đứng trên điện cao, nhận lễ bái của bọn họ?

Dù hắn có là cha ruột của công chúa thì sao?

Khương Dao là do Khương Phất Ngọc sinh, không phải do Lâm Tố. Hắn không trải qua mười tháng mang thai, nỗi đau sinh nở, đóng góp của hắn cùng lắm chỉ là cùng nữ đế trải qua một đêm, dựa vào gì mà đòi công trạng?

Dù hắn có ân nghĩa với Khương Phất Ngọc, cũng không thể vì thế mà ép buộc, ngôi vị hoàng hậu thì đừng nghĩ đến, làm một nam sủng chăm sóc công chúa trong cung thì còn được.

Nhiều năm nay, không ít người trong triều mơ ước ngôi vị hoàng hậu, nhưng Khương Phất Ngọc lòng như bàn thạch, không nạp một ai, hậu cung trống không, ngay cả nam sủng cũng không có, bọn họ đã tranh chấp nội bộ nhiều năm, cũng không đưa được con trai hay bản thân vào cung, dựa vào đâu để Lâm Tố hưởng lợi này!

Nếu Lâm Tố thành hoàng hậu, chẳng phải dễ dàng đạt được điều mà họ mơ cũng không thể có sao?

Thứ họ không đạt được, nhất định không thể để một kẻ không bằng họ có được!

Buổi triều hôm nay lại càng náo nhiệt chưa từng có.

Loading...