Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 181
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:53:52
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:53:52
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Khương Phất Ngọc cho đưa hết đồ đạc của Khương Dao đến đây, từ bốn cung nữ Xuân, Hạ, Thu, Đông cho đến những món đồ nhỏ mà cô mang từ nhà cũ, tất cả đều chuyển đến. Có vẻ bà định để cô ở đây mãi mãi, cho cô về sống cùng cha nữa.
Việc đầu tiên Khương Dao khi đến cung Đông Nghi là tẩy sạch vết m.á.u .
Sân trong đây rộng rãi, thoáng đãng, nhưng nét tao nhã, thanh lịch như cung Phượng Nghi.
Khương Dao bộ trung y màu trắng, xuống bậc thềm ngoài sân.
Lâm Xuân lau khô tóc cho cô an ủi: “Điện hạ, xin đừng lo lắng, lẽ bệ hạ chỉ nhất thời giận dữ mà chia cách cha con. Đợi bệ hạ nguôi giận, sẽ cho về cung Phượng Nghi thôi.”
Lâm Xuân cũng nghĩ rằng Lâm Tố xúi giục Khương Dao g.i.ế.c Tương Dương Vương, nên thở dài: “Nói thật thì, lang quân cũng thật là, dù thù oán với Tương Dương Vương, g.i.ế.c cũng nên kéo điện hạ chuyện .”
“Vậy… bây giờ cha thế nào ?”
“Lệnh công gia giam trong cung, nhưng bệ hạ cũng gì nặng nề… Khi nô tì rời , ngài vẫn trong sân như thường lệ, ngẩn ngơ đang nghĩ gì… Điện hạ, tóc vẫn khô!”
Khương Dao lắc đầu, tự gom tóc , bước đến cửa lớn nhưng lập tức thị vệ chặn .
Khương Dao hỏi: “Mẫu hoàng chẳng chỉ cấm túc cha thôi ? Tại ngay cả cũng ngăn cản?”
Người lính sợ cô phật ý, nhỏ giọng trả lời: “Điện hạ, bệ hạ rằng lo rằng điện hạ vì lang quân mà quá kích động, thêm vết thương đầu còn lành, nên xin hãy tĩnh dưỡng vài ngày trong cung Đông Nghi.”
Ý là cô cũng ngoài.
Khương Dao trầm mặt xuống, đều tưởng cô sẽ nổi giận, nhưng cô chỉ giống như con cá nóc xẹp , chậm rãi hạ tay, lặng lẽ trở về phòng.
…
Khi Hòa Thanh Khương Dao gọi đến, vẫn nghĩ rằng Khương Dao giúp cô lén trốn khỏi Đông Nghi.
Sau những ngày bên cạnh Khương Dao, Hòa Thanh hiểu rõ tính cách tiểu chủ nhân của : vô cùng xem thường quy tắc trong cung, việc chỉ theo ý thích của , ham chơi, lúc còn chẳng suy nghĩ thấu đáo, một khi nổi hứng quậy phá thì chẳng ai ngăn nổi.
, Khương Dao chỉ lấy một hộp châu ngọc Đông Châu cùng với bạc mà Lâm Tố gom góp cho cô, đưa hết cho Hòa Thanh.
Hòa Thanh bối rối hỏi: “Điện hạ, đây là…”
“Bệ hạ thưởng cho nhiều, ăn mặc của trong cung đều chu cấp, nên chẳng tiêu đến. Những ngày qua Dạ Nhẫn giúp nhiều, coi như công lao của họ. Số bạc và ngọc , hãy chia cho của Dạ Nhẫn, ai sống thì trực tiếp chia, ai hy sinh, thể chia, thì bù thêm cho của họ.”
Khương Dao xuống, đây là tất cả những gì cô thể để bù đắp cho họ.
“Điện hạ…”
Hòa Thanh bỗng gọi cô.
Cô băn khoăn hỏi: “Không đủ ?”
“Không , chỉ là… bọn thuộc hạ chúng đều đoạn tuyệt với gia đình từ lâu. Nếu tùy tiện , dẫu khuất nhưng nếu phát hiện, gia quyến chúng sẽ gặp nguy hiểm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-181.html.]
Khương Dao gật đầu: “Là suy nghĩ chu . Vậy hãy lập một ngôi mộ, đốt thêm vàng mã cho họ, cầu mong kiếp họ sẽ sinh trong một thế giới hơn. Ngươi hãy để những quen với họ lo liệu chuyện …”
Sau khi phân phó xong, cô cho Hòa Thanh lui .
Lâm Xuân mang bát thuốc , thương tích đầu Khương Dao cần uống thuốc ba một ngày, đây là thứ hai trong ngày.
Hòa Thanh vẫn đó, Khương Dao uống cạn bát thuốc lớn hơn cả gương mặt cô, một nuốt hết.
Khi bỏ bát thuốc xuống, gương mặt cô nhăn nhó, vội vàng lấy một viên kẹo lê để xua vị đắng, cuối cùng khuôn mặt cô mới dãn .
“Điện hạ…”
Hòa Thanh nhịn hỏi: “Người cần gì khác ?”
Việc Khương Dao và Lâm Tố chia cách, mà cô phản kháng chút nào, thật là khó tin.
Hòa Thanh còn trẻ, so với các tiền bối, một nhược điểm — đó là kiềm chế nổi lòng tò mò.
Khương Dao nhẹ : “Ngươi nghĩ rằng sẽ yêu cầu ngươi giúp trốn khỏi cung Đông Nghi, đúng ?”
“Không… …”
“Yên tâm , sẽ như , sẽ nửa đêm chạy khỏi cung mà suy nghĩ gì .”
Khương Dao cúi mắt: “Vài ngày, mười ngày, một tháng, vẫn thể chờ đợi…”
Khương Phất Ngọc thể giam cô vài ngày, nhưng thể giam cô cả đời.
Cô nghĩ, cứ để chuyện lắng xuống một chút.
“Công chúa dạo thế nào? Có uống thuốc đúng giờ ?”
Khương Phất Ngọc phê xong tấu chương, xếp bàn thì thấy Bạch Ân mang bát thuốc , liền tiện miệng hỏi về tình trạng của Khương Dao.
Bạch Ân đáp: “Điện hạ vẫn bình an vô sự. Còn bệ hạ, những ngày qua quốc sự bận rộn, lo nghĩ quá mức, vết thương cũ tái phát. Bệ hạ hãy uống thuốc .”
Khương Phất Ngọc xoa hai thái dương, hiện rõ vẻ mệt mỏi.
Từ trận cãi vã với Lâm Tố thiên lao, vết thương cũ của nàng phát tác, còn nghiêm trọng hơn . Thêm đó là áp lực từ quốc sự, khiến nàng gần như thời gian nghỉ ngơi, thậm chí tăng liều lượng thuốc.
“A Chiêu thực sự gây rắc rối gì ?” Nàng liếc bát thuốc, hỏi tiếp, “Không tuyệt thực quấy nhiễu gì chứ?”
“Không ,” Bạch Ân trả lời, “Theo cung nữ Lâm Xuân ở cung Đông Nghi báo , công chúa mấy ngày nay vẫn tuân thủ lời dặn của ngự y, ngủ sớm dậy sớm, ăn uống, dùng thuốc đúng giờ. Thỉnh thoảng hỏi thăm công gia, nhưng cũng hề đòi ngoài gây náo loạn.”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Khương Phất Ngọc gật đầu: “A Chiêu ngoan ngoãn hơn nhiều.”
“Bệ hạ uống thuốc kẻo nguội,” Bạch Ân khuyên, “Nếu sẽ mất tác dụng.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.