Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:54:09
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khi lớn tuổi hơn và , nàng mới nhận rằng đơn giản là thích kiểu , những trai mềm mỏng, yếu đuối như chú thỏ nhỏ.

Khương Phất Ngọc nhịn kéo lên đùi , Lâm Tố ngờ rằng nàng sẽ , khẽ rên lên một tiếng đau đớn.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Nàng cúi đầu mái tóc Khương Dao rối bời của , trong lòng thầm nghĩ con gái thật , cho nàng một cái cớ hợp lý để tháo chiếc trâm đầu , khiến mái tóc đen như mực xõa chiếc thảm mềm mại, hòa lớp đệm lông mềm.

Lâm Tố khẽ run lên: "Nàng đang ?"

"Giúp buộc tóc."

Khương Phất Ngọc chậm rãi đưa tay phía và tháo dải băng tóc của , những ngón tay trắng nõn quấn lấy một đầu dải băng đỏ, đầu nhẹ nhàng chạm đôi môi đỏ thắm của nàng. Tuy nhiên, dù ngón tay nàng len lỏi trong mái tóc của cả buổi vẫn thực sự buộc , ngược khiến phần áo của trượt xuống thêm chút nữa.

Lâm Tố nhíu mày, định đưa tay ngăn nhưng ngờ trúng kế. Thì đây là một chiêu "dẫn rắn khỏi hang" khéo léo — Khương Phất Ngọc dùng dải băng tóc quấn quanh cổ tay , cột chặt hai tay với .

Hắn ngẩn , ánh mắt chạm đôi mắt nàng, hề từ chối mà chỉ hỏi: "Tại đây ?"

Chiếc giường mềm vẻ nhỏ, chắc chắn, vẻ chịu nổi cuộc vui .

"Ừm."

Nàng lười biếng trả lời.

Khương Phất Ngọc nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của . Da mà nóng ran, đối lập với đầu ngón tay lạnh lẽo của nàng. Hắn đúng là cách , nước mắt ướt cả váy nàng, để đôi chân nàng một vệt nước rõ ràng.

Khương Phất Ngọc nâng cằm lên, trong cơn đắm chìm định chạm đôi môi . Kể từ bữa tiệc sinh nhật , cả hai như tìm cảm giác rung động của thời niên thiếu, càng lúc càng quen thuộc với cảm giác , ngày càng điểm dừng.

Cả hai đều ngờ rằng đúng lúc bước .

Dường như những hầu bên ngoài hề rằng giữa ban ngày ban mặt, trong lúc đang duyệt tấu chương, nữ đế và vị phu quân nức nở tạo một tình huống như . Vì Tiểu Công Chúa sủng ái, nên khi cô tới Cảnh Nghi Cung, nữ đế luôn ngăn cản, mặc định rằng cô sẽ cần thông báo.

Hôm nay canh cửa ở Cảnh Nghi Cung là Từ Phương Phi, thiện với Khương Dao, còn chuyện với cô vài câu khi mỉm tiễn cô trong.

Chuỗi những sự trùng hợp tạo thành một sai lầm lớn, và sai lầm gây tổn thương nhỏ đến tâm hồn non nớt của Khương Dao.

Khi Khương Dao vòng qua tấm bình phong, thứ đập mắt cô là hai bóng quấn lấy . May cả hai vẫn còn đang trong giai đoạn dạo đầu, quần áo quá xộc xệch, chỉ là tư thế chút khó tả.

Đối với một sống đến ba đời nhưng vẫn là một " ngây thơ" như Khương Dao, cảnh tượng chẳng khác nào một bộ phim cấm trẻ em, quả thực khiến cô vô cùng choáng váng.

Lần đầu tiên chứng kiến cảnh xuân sống động như thế, là cha ruột của đang đóng vai chính.

Khương Dao như sét đánh, trừng to mắt, đờ hai giây, đột nhiên kêu lên một tiếng kỳ lạ: "A —"

"A Chiêu?"

Khương Phất Ngọc hoảng hốt bật dậy, khi thấy Khương Dao, nàng gần như rơi trạng thái hoảng loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-189.html.]

Điều tệ hơn nữa là các nữ quan, cung nữ, thị vệ bên ngoài thấy tiếng hét chói tai của Tiểu Công Chúa, đều tưởng trong điện chuyện gì xảy , một đám hét "Hộ giá" "Bảo vệ bệ hạ" ồ ạt xông trong.

Khương Dao vì quá sợ hãi mà lùi một bước, vô thức đụng tấm bình phong bằng đá vân mẫu, khiến nó đổ xuống đất vỡ tan thành nhiều mảnh.

Đồng thời, ùa , cảnh tượng chẳng khác nào đang tụ tập bắt gian.

Không còn tấm bình phong che chắn nữa, gặp trở ngại gì mà thấy cảnh tượng ám bên trong, từng trợn tròn mắt nữ đế và vị phu quân đang đỏ mặt bên trong.

Xung quanh lặng thinh như tờ.

Một thị vệ phản ứng chậm chạp hiểu chuyện gì, hét lên một tiếng: "Thích khách ?"

Khương Phất Ngọc nghiến chặt nắm đấm, "Cút !"

Lâm Tố lập tức kéo chăn trùm kín mặt.

Hắn thật sự chịu nổi cảnh .

...

Khương Dao dội nước lạnh lên mặt, đôi má đỏ bừng như hai chiếc đèn lồng. Cô căng mắt , rửa sạch mắt thật kỹ.

Huhu cứu mạng, trẻ con xem những thứ là sẽ mọc mụn lẹo mất!

Từ Phương Phi bước tới lui phía cô, bứt rứt yên, vò đầu bứt tai: "Xong xong , tiêu tiêu , tiêu đời , thấy cảnh nên thấy, nhất định bệ hạ sẽ phạt , ôi trời, ai mà bệ hạ chuyện đó giữa ban ngày ban mặt… Hu hu hu, Điện Hạ, nếu chết, nhất định đốt tiền giấy cho đấy!"

Khương Dao thầm nghĩ, xong , Từ Phương Phi cũng phát điên .

Cô dùng khăn lau mặt, đợi đến khi nhiệt mặt lắng xuống hẳn, mới nghĩ hai trong phòng chắc chỉnh trang xong.

Khương Dao khẽ nâng vạt váy, nhẹ nhàng nhảy qua bậc cửa, hướng về phía chính điện.

Do dự một lúc, Khương Dao lịch sự gõ cửa .

Thình thịch, thình thịch, thình thịch...

Ba tiếng gõ vang lên mà vẫn thấy động tĩnh bên trong, Khương Dao kiễng chân, định giả vờ như tới, nhẹ nhàng bước .

Ngay lúc đó, giọng Khương Phất Ngọc vang lên.

A Chiêu, .

Nghe thấy , trái tim Khương Dao khẽ thắt .

Hít sâu một , cô từ từ đẩy cửa bước .

Khương Dao thấy tấm bình phong vỡ dọn , đó là một chiếc bình phong kính sáu tấm.

Loading...