Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:54:18
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Do đó, nàng đặc biệt ngăn cách thông tin từ bên ngoài đến Khương Dao, để cô yên tâm dưỡng thương, Lâm Tố còn đặc biệt răn đe của Dạ Nhẫn, dù Hòa Thanh về mặt danh nghĩa tách khỏi Dạ Nhẫn và thuộc về Khương Dao, nhưng chủ tử công chúa hiển nhiên còn quá trẻ, trong những việc trọng đại, vẫn sẽ theo lời Lâm Tố.

Dù là thư của Tạ Lan Tu, cũng Khương Dao chặn bên ngoài.

Khương Dao nhấc bốn phong thư lên, vuốt ve con dấu niêm phong bằng sáp, thấy con dấu hư hại, vẻ Khương Phất Ngọc tôn trọng quyền riêng tư của cô, chỉ lệnh chặn thư chứ hề mở xem.

Khương Dao mở từng bức thư, đó là nét chữ tao nhã quen thuộc.

Tạ lang quân văn từ hoa mỹ, kín đáo, tế nhị.

Từ ngày lễ mừng thọ, Tạ Lan Tu bắt đầu lo lắng cho Khương Dao, thương do thuốc nổ khi ngoài thành, đặc biệt thư hỏi thăm tình hình của cô.

Dù cô hồi âm, vẫn thêm mấy bức, từng lời từng câu đều tỏ rõ sự quan tâm đến cô.

Trong thư :

“Gần đây cung cấm nghiêm ngặt, thần lo lắng cho sức khỏe của Điện hạ, thể cung thăm Điện hạ, đành gửi thư để bày tỏ nỗi nhớ mong…”

Hai bức thư đầu, rằng chân tướng vụ án Sùng Hồ, khen ngợi Khương Dao thông minh, sắc bén và chúc mừng cô phá vụ án, hy vọng cô nhanh chóng hồi phục.

Hai bức thư , kể cho cô một việc ngoài cung, những ngày Tạ Lan Tu thể cung, ngoài phố phường tìm dấu vết của những tin đồn.

Cậu bảo cô yên tâm, những tin đồn dập tắt.

Chỉ là, lòng dân Hồ kích động, chiến ý như dòng nước lũ cuồn cuộn ngừng, chẳng bao lâu nữa, mười ba châu chắc chắn sẽ chiến tranh.

Cậu còn , đợi khi lệnh giới nghiêm cung cấm gỡ bỏ, sẽ cùng nhị ca đến bái kiến Khương Dao.

Cuối mỗi bức thư đều là một câu “Nguyện Điện hạ bình an.”

Khương Dao chăm chú từng bức thư, mãi nên lời.

Cô và Tạ Lan Tu quen nhiều năm, điềm tĩnh, tự kiềm chế đến mức nào?

Có thể khiến nhiều thư như , đủ thấy những ngày cũng đang lo lắng cho cô, tình cảm kìm nén .

Đọc xong, Khương Dao cẩn thận gấp tất cả thư bỏ phong bì, bên khung cửa sổ, chống cằm bầu trời đêm.

Gió đêm bắt đầu trở nên ấm áp, rối tóc mái của cô.

Kiếp , cũng chính tại khung cửa , qua bao ngày đêm, cô và Tạ Lan Tu chung một chỗ, xuân hạ thu đông xoay vòng, ngắm trời lấp lánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-193.html.]

Trong ánh sáng mặt trời hoặc ánh nến, họ lặng lẽ cầm bút , trong phòng yên tĩnh chỉ còn tiếng lật trang giấy.

“Meo...” một tiếng, Phát Tài, chú mèo nhỏ từ lúc nào lẻn .

Nó nhẹ nhàng nhảy lên, dùng hình mềm mại trèo lên chiếc giường nhỏ. Nó đặt hai chân lên đùi Khương Dao, một chân một chân , như thể đang vươn vai.

Khương Dao định đưa tay vuốt ve nó, nhưng chợt nhận

Chú mèo nhỏ dường như đang “nhào bột” cho cô!

Hai bàn chân nhỏ màu hồng nhấn lên nhấn xuống đùi cô, đó nhảy lên đầu gối cô, dẫm lên váy cô, tới lui, ngửi đông ngửi tây, như thể đang quen với mùi của Khương Dao.

chỉ trong giây lát, Phát Tài dường như phát hiện thứ thú vị hơn cả việc “nhào bột” — chiếc tua lông vũ đính đai lưng của Khương Dao.

Đây là một món trang trí, là một chiếc móc nhỏ bằng lông công , tua rua, đó treo một chiếc chuông bốn góc, buộc bằng một sợi dây đỏ quanh eo của Khương Dao. Phát Tài vẻ đặc biệt hứng thú, dùng bàn chân nhỏ liên tục vỗ chiếc lông công đó, khiến chuông kêu “đinh đang”.

Khương Dao tháo chiếc móc xuống, giơ lên mặt mèo lắc qua lắc , chú mèo dường như thu hút, thậm chí còn học cách bằng hai chân , giơ hai chân lên để chạm chiếc lông vũ nhẹ nhàng .

“Phát Tài thích cái ?”

Phát Tài chăm chú chiếc lông công rực rỡ đó, ánh mắt như : thích thì còn là gì?

Khương Dao chợt nảy ý tưởng, cầm bút lông bên cạnh, buộc chiếc móc bút, chẳng đây là phiên bản đơn giản của cây gậy trêu mèo thời hiện đại .

Khương Dao dậy, dẫn dụ chú mèo nhỏ chụp lấy chiếc lông vũ, lúc thì qua trái, lúc thì qua .

Cô vui vẻ chán, chơi với chú mèo nhỏ cả buổi. Bất ngờ, dường như cô thông suốt điều gì, khi Khương Dao cầm bút lông đung đưa chiếc lông vũ qua đỉnh đầu chú mèo, nó lộn nhào để bắt, bất ngờ lộn ngược một vòng .

Lộn ngược kìa!

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Như thể nắm bí quyết gì đó, Khương Dao liền theo đúng góc độ đó mà tiếp tục vung cây gậy trêu mèo đơn giản , chú mèo nhỏ cũng hết sức phối hợp, theo hướng cây gậy mà lộn thêm một vòng.

Cuối cùng, chú mèo nhỏ chụp chiếc lông công, ôm lấy lăn qua một bên cắn loạn.

“Trời ơi! Tiểu bảo bối Phát Tài của ! Con học nhanh quá, yêu con c.h.ế.t mất!”

Khương Dao mắt sáng rực, liền ôm chú mèo nhỏ lòng mà hôn lấy hôn để. Cô cúi đầu những phong thư bàn.

Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu xuống, bóng cây đổ rạp cửa, con dấu sáp loang lổ ánh sáng tối xen kẽ.

Khương Dao nghĩ thầm, cô một chú mèo , chú mèo nhỏ còn lộn ngược nữa, cô cũng nên khỏi cung, đến Tạ phủ, gặp Tạ Lan Tu thôi.

Không chỉ Khương Dao khỏi cung, mà Lâm Tố cũng xuất cung.

Sau khi Khương Dao rời , Khương Phất Ngọc và Lâm Tố một cuộc trò chuyện thâu đêm về việc liệu nên để Ngô Trác trở thành phu tử của Khương Dao .

Loading...