Trong cung tràn ngập khí vui mừng. Từ ngày 28 tháng Chạp, các cung nữ bắt đầu bàn tán, về bữa tối giao thừa năm nay sẽ gì khác biệt, và tiền thưởng cho đêm giao thừa liệu gì đặc biệt hơn so với các năm .
Sáng sớm, Khương Dao đánh thức bởi tiếng ồn bên ngoài, cô mơ màng ngẩng đầu lên, phát hiện các nữ quan đang tụ tập cửa sổ, rôm rả về điều gì đó.
Các cung nữ nhận rằng Khương Dao tỉnh. Cô vơ vội chiếc áo choàng nhỏ, lảo đảo bước ngoài, thấy một bóng hình quen thuộc mặc bộ quan phục đỏ đang giữa các cung nữ chuyện vui vẻ.
Khi Khương Dao rõ khuôn mặt đó, cô kìm gọi lớn: "Từ Tỷ Tỷ!"
"Ấy, Điện hạ ngoài thế ! Lỡ lạnh thì ?" Từ Phương Phi thấy cô thì kinh ngạc vui mừng, chạy tới định bế cô trong, nhưng khi cố hết sức… bế nổi.
Từ Phương Phi gắng thêm chút sức, suýt nữa trẹo cả eo.
Từ Phương Phi: "..."
Khương Dao ngại ngùng gãi đầu, “À, hình như gần đây ăn nhiều nên tăng cân !”
Mùa đông ăn uống đầy đủ quá mà.
Thực cũng thể là mập, chỉ là đây cô quá gầy, nhẹ như một chiếc lông vũ, giờ thì vóc dáng trở nên phù hợp với một đứa trẻ cùng tuổi.
Khương Dao kéo cô phòng, hỏi: "Từ tỷ tỷ tới đây?"
Từ Phương Phi xoa xoa cổ tay, “Vừa mới tất báo cáo chi tiêu mùa , tới trình cho bệ hạ xem qua.”
Đây chính là bản báo cáo tài chính theo quý của Nam Trần.
Khương Dao nhận thấy quầng thâm mắt của Từ Phương Phi, dù dùng phấn che nhưng vẫn thể nhận .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Xem gần đây nàng việc vất vả.
Từ Phương Phi vươn vai , “ may mắn là cuối cùng cũng xong việc , đến tháng Giêng là thể cùng tiểu lang quân yên tâm ngắm đèn hoa đăng !”
Khương Dao kiềm hỏi: "Đèn hoa đăng gì cơ?"
Từ Phương Phi giật , ý thức lỡ lời, vội lấy tay bịt miệng, “...Không gì, chỉ là từ mùng Một đến rằm tháng Giêng, kinh thành sẽ tổ chức hội đèn hoa, nhân dịp lễ Tết thì ngoài ngắm chút thôi.”
Đây là phong tục của kinh thành, mỗi dịp Tết đến, từng nhà đều treo đèn lồng cửa, đèn cao treo sáng rực, dọc theo các con phố, đèn lồng trải dài lung linh, tạo nên khung cảnh náo nhiệt vô cùng.
Khương Dao quan tâm đến những lời vòng vo của nàng, liền đến gần và tiếp tục hỏi thẳng: "Vị tiểu lang quân đó là ai thế?"
“À... thì…”
Mặt Từ Phương Phi đỏ bừng, mãi lời nào.
Khương Dao như phát hiện một bí mật, ngạc nhiên : “Có là tình lang của tỷ ? Từ tỷ tỷ, tỷ thật sự tình lang !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-241.html.]
"Từ Phương Phi vội vàng ngắt lời cô, “Không, …Điện hạ, Quân hậu đến !”
“Từ tỷ tỷ đừng đánh trống lảng, cha mà… Á!”
Khương Dao gõ đầu, thì thấy Lâm Tố bước tới từ lúc nào.
Từ Phương Phi nhân cơ hội cúi chào lén lút chạy .
“Cái gì mà tình lang với chẳng tình lang, A Chiêu ngắm đèn hoa đăng ?” Lâm Tố dịu dàng , “Vậy đợi khi cha bận xong, sẽ đưa A Chiêu ngoài ngắm đèn hoa đăng, ?”
Khương Dao kìm mà bĩu môi, lầm bầm: “Người đều với tình lang, con cùng với hai …”
Lâm Tố tiến đến, chỉnh bộ đồ lộn xộn của cô, “Con gì đó lén lút ?”
Khương Dao vội vàng lắc đầu, “Không, gì. Đương nhiên con vui khi ngắm đèn hoa đăng với hai . mà khi nào hai bận xong? Đã sắp đến đêm giao thừa .”
Sau khi chỉnh y phục, Lâm Tố gọi cung nữ chải chuốt cho cô, búi tóc thành hai búi nhỏ mắt.
“Đi thôi, dậy thì sang dùng bữa sáng cùng .”
Hôm nay dậy sớm, mặt trời vẫn mọc lên, trong sân gió khô lạnh. Không tuyết, gió cũng lớn, lớp sương mỏng đêm qua vẫn tan hết.
Lâm Tố nắm tay Khương Dao bước khỏi sân, bỗng thấy tiếng vó ngựa dồn dập từ xa vọng , mặt đất cũng móng ngựa sắt giẫm lên rung động nhẹ.
Trong cung cho phép phi ngựa, nếu dám phi ngựa trong cung, hoặc là xảy chính biến, hoặc là tin khẩn cấp.
Khương Dao rõ ràng cảm nhận bước chân của Lâm Tố nhanh hơn hai bước, kéo cô điện chính.
Đồng thời, báo khẩn tám trăm dặm cũng dâng lên bàn của Khương Phất Ngọc.
Tin chiến sự từ Sóc Châu báo về, thứ sử Sóc Châu là Từ Huy trong lúc dẫn quân săn b.ắ.n ngoài thành chạm trán với bộ tộc Hồ, trong màn tuyết trắng xóa, hai bên rút kiếm gươm dọa .
Từ Huy kìm mà lập tức xông lên đánh với Hồ.
Từ Huy là Sóc Châu, quê hương Hồ chiếm đóng, là đầy nhiệt huyết, từ lâu đánh đuổi họ.
Hắn lập tức điều động đại quân, chia ba đường tấn công ba thành của Hồ, đồng thời gửi báo cáo tình hình chiến sự về cho Khương Phất Ngọc, xin chi viện.
Bữa sáng hôm đó, Lâm Tố và Khương Phất Ngọc đều động đũa, Khương Dao một ăn trong phòng tấm bình phong, ăn nơm nớp lo sợ.
Vừa ăn nghĩ, e rằng lễ hội đèn hoa đầu năm, ai trong họ thể tham gia .
Khương Phất Ngọc tức giận ném bản tấu chương, bảo Từ Huy đánh, mà cứ nhất định đánh.
Kỵ binh Hồ sống quen miền Bắc, hành quân trong tuyết như thần, còn quân đội của họ ưu thế trong mùa đông .