Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:36:42
Lượt xem: 350

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nước mắt của cô đột nhiên tuôn rơi, sắc mặt Lâm Tố đổi, vội vàng kéo cô lên kiểm tra khắp nơi, “Sao A Chiêu, quần áo dơ, tóc cũng rối, cũng thương, đây để cha xem trán… cũng sốt, con thế?”

Đối mặt với đứa con đang lóc, Lâm Tố rõ ràng hoảng loạn, vội ôm cô lòng, tay chân lóng ngóng vỗ nhẹ lưng cô, “Sao thế, tiểu tổ tông của cha, con một câu chứ, thấy con , cha cũng theo luôn đây.”

Nói đến đây, Khương Dao thấy mắt cha cô đỏ lên với tốc độ thể thấy bằng mắt thường, giọng cũng chút nghẹn ngào.

Nhìn thấy nước mắt của cha sắp tuôn rơi, Khương Dao liền hít mũi, cố gắng nở một nụ , “Không , con… con chỉ là quá nhớ cha, thấy cha là nhịn , giờ con nữa , cha đừng nhé!”

Cha cô cái gì cũng , chỉ là một đàn ông to lớn mà điểm rơi nước mắt quá thấp, cảm xúc quá dễ kích động, hở chút là rơi nước mắt.

Nếu cô kìm , e rằng ông còn dữ hơn cả cô.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

“Con bé ngốc ,” Lâm Tố xoa đầu cô, mới ngừng nước mắt, “Mới nửa ngày gặp, gì mà .”

“À đúng ,” Lâm Tố lúc mới nhớ đến đang ở nhà, “A Chiêu, nhanh theo cha về nhà, con nhất định đoán hôm nay ai đến !”

“Con gặp đó nhất định sẽ vui.”

Chưa chắc.

Kiếp , Khương Dao lựa chọn theo về kinh, nhưng bày mưu tính kế, cuối cùng còn trẻ c.h.ế.t thảm trong tay kẻ khác.

Người lễ giáo phong kiến ăn mòn con , điều tự trải nghiệm.

Nếu đủ bản lĩnh, thì đừng bao giờ dấn cuộc đấu tranh quyền lực.

May mắn , ông trời cho cô một cơ hội sống , kiếp , dù thế nào nữa, cô cũng sẽ ở , bao giờ rời .

Khương Dao lau khô nước mắt, ánh mắt chút đờ đẫn, thoạt yếu đuối đáng yêu.

Lâm Tố xót xa, nỡ để cô bộ, liền bế cô lên, đến tận khi về đến sân mới đặt cô xuống.

...

Khương Dao chạy nhanh sân, cảnh tượng mắt gần như trùng khớp với ký ức của cô từ kiếp .

Trong căn nhà nhỏ, vài phụ nữ trẻ đang .

Họ mặc áo choàng và đội mũ che mặt, mặc dù rõ ràng họ cố tiết chế trang phục xuống đơn giản đến hết mức, nhưng vải lụa họ đang mặc là thứ thường thấy ở vùng núi .

Chỉ cần đó thôi, dáng và cử chỉ của họ khác biệt so với những phụ nữ nông thôn bình thường.

Khương Dao , đây chính là cô cùng với các nữ quan theo hầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-5.html.]

Khi thấy Khương Dao chạy , phụ nữ đầu nhanh chóng vén một góc mũ che mặt, để lộ ngũ quan xinh .

"Đây là A Chiêu ?"

Khương Dao kịp trả lời, ngay lập tức kéo một vòng tay ấm áp: "A Chiêu, nhớ con!"

Khương Phất Ngọc ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên: "Để con thật kỹ nào."

Khi xưa, khi sinh Khương Dao, ngay khi , Khương Phất Ngọc lên xe ngựa rời .

dưỡng sức sinh đúng cách, nàng đó mất khả năng sinh con. Khương Dao chính là đứa con duy nhất của nàng.

Nếu rằng Khương Phất Ngọc tình mẫu tử với cô là đúng.

Khi mang thai Khương Dao, tình hình ở kinh thành vô cùng ác liệt, hoàng bệnh nặng, các vương gia đều dòm ngó ngai vàng như hổ rình mồi, nhưng nàng vẫn kiên quyết sinh Khương Dao đủ tháng đủ ngày.

Đến khi dẹp yên loạn vương, một phụ nữ nhỏ bé như nàng vững ngôi vị hoàng đế, điều đầu tiên nàng là vội vàng đến gặp Khương Dao, đưa cô bé về bên để nuôi dưỡng.

Kiếp , Khương Dao vòng tay cho mềm lòng, thậm chí tưởng lầm rằng trong hoàng thất vẫn còn tình cảm thuần khiết.

Bây giờ, khi cảm nhận cái ôm đó, Khương Dao chỉ cảm thấy một cơn lạnh lẽo tràn qua , m.á.u trong cơ thể dần nguội lạnh.

Chưa kịp ở trong vòng tay của Khương Phất Ngọc bao lâu, Khương Dao đột nhiên vùng vẫy, đẩy mạnh nàng , nhanh chóng chạy trở bên cạnh Lâm Tố, nắm lấy vạt áo , trốn lưng , cảnh giác Khương Phất Ngọc.

Được đoàn tụ với con bao nhiêu năm, khóe mắt của Khương Phất Ngọc cũng đỏ lên, nhưng khác với Lâm Tố, biểu hiện bên ngoài của Khương Phất Ngọc luôn luôn là bình thản, cho dù trong lòng nàng d.a.o động lớn đến , cũng bao giờ rơi lệ.

Sau một thoáng xúc động, nàng nhẹ nhàng lau khóe mắt, nhanh chóng khôi phục vẻ điềm tĩnh thường ngày, khẽ mỉm với Lâm Tố.

Khương Phất Ngọc cũng là một mỹ nhân, dung mạo xuất trần, đôi mắt phượng sắc sảo, khi ánh mắt lạnh lùng, như lưỡi d.a.o sắc bén, khiến dám thẳng, nhưng khi nàng dịu dàng, thì cực kỳ mềm mại, mặc dù đây khi ở trong cung, Khương Dao hiếm khi thấy .

Trong ký ức của Khương Dao, Khương Phất Ngọc luôn là một bậc trưởng bối nghiêm khắc, ít khi .

Kiếp , cô răn dạy quá nhiều, đến mức gần như quên mất nụ của trông như thế nào.

Hóa khi , toát lên vẻ dịu dàng đến , đôi mắt sáng lấp lánh, khiến khỏi động lòng.

Khương Dao ôm lấy Lâm Tố, cảm nhận rõ ràng rằng cơ thể của cha cứng đờ .

Dường như nhận điều gì, cô ngẩng đầu lên, trời ơi, đúng là cha cô đang đó, mắt chằm chằm Khương Phất Ngọc, đến mức ngây .

Khương Phất Ngọc là mở miệng : "Lúc nãy với , tên con bé là A Chiêu mà."

"Hóa A Chiêu lớn như thế ."

Loading...