Cô mím môi, thể tức giận nữa.
Khương Phất Ngọc tiếp: "Tuy nhiên việc con tự ý xuất cung là đúng. Nếu xảy chuyện bất trắc, chỉ cha sẽ khó lòng yên tâm, mà cả Tạ Tam Lang cũng sẽ liên lụy, hậu quả sẽ nghiêm trọng, con hiểu ?"
Cũng giống như Lâm Tố, Khương Phất Ngọc cũng kiên nhẫn giải thích cho cô, nhưng so với Lâm Tố, lời của Khương Phất Ngọc mang theo lý trí hơn, giọng điệu ấm áp, ngừng toát lên sự điềm tĩnh.
Nàng chỉ sai lầm của Khương Dao, đồng thời nhắc đến Tạ Tam Lang.
Nếu Khương Dao thực sự rời cung, Tạ Tam Lang khó lòng tránh khỏi trách nhiệm, là cô sẽ gây rắc rối cho .
Khương Dao cúi đầu, "Con hiểu ."
" may mắn là cha phát hiện kịp thời, A Chiêu cũng thực sự rời cung, phạt coi như nhắc nhở nhỏ, nếu xuất cung, thể với ."
Khương Dao lẩm bẩm: " cũng cho con xuất cung..."
Đến cả văn thư cũng chuẩn đầy đủ.
"A Chiêu còn hỏi, là thể?"
Khương Phất Ngọc bật vì lời của Khương Dao: "Hoàng cung nhà tù, A Chiêu cũng tù nhân thể ngoài, thể?"
Hả?
Khương Phất Ngọc ý gì?
Khương Dao ngỡ ngàng: "Vậy con thể xuất cung ?"
Khương Phất Ngọc vuốt nhẹ đầu cô, ánh mắt phức tạp, điều tra vụ án là trò chơi, thích hợp cho một đứa trẻ, nhất là vụ án .
*Thê thỉ* của Vân Nương ngâm trong nước, chỉ qua một đêm mà bốc mùi hôi thối khó tả. Khi Khương Phất Ngọc đến xem, nữ quan cùng còn buồn nôn ngay lập tức.
Nhìn đứa con gái mặt, nếu thể, nàng thật lòng mong Khương Dao bao giờ đối diện với những chuyện .
Khương Dao bình thường, cô sẽ tự con đường của , kế thừa vị trí của nàng. Con đường m.á.u chảy thành sông, so với nó, một cái xác chẳng là gì.
Thay vì bảo vệ con để con bé gì, chi bằng để cô bé sớm tiếp xúc, hiểu rõ thế giới bên ngoài.
Khương Phất Ngọc , vụ án liên quan đến Lâm Tố, và còn liên kết với cả mạng lưới quý tộc khắp kinh thành. Nếu Khương Dao điều tra rõ, cô bé sẽ học hỏi nhiều điều.
Những đứa trẻ lớn lên ở kinh thành thể học cách toan tính. Vụ án xem như một rèn luyện, để cô hiểu thế nào là bày mưu tính kế.
Không ai mong con hàng ngày đối mặt với những âm mưu đen tối.
Thật , Khương Phất Ngọc cũng cô tiếp xúc với những thứ đó sớm như .
trong lòng từ khi nào, một nỗi bất an bất chợt trỗi dậy, rằng nếu để Khương Dao trưởng thành sớm, trưởng thành để đủ bảo vệ phận và quyền lực của , cô bé thể sẽ mất tất cả.
"Nếu là để điều tra, A Chiêu đương nhiên thể xuất cung."
Khương Phất Ngọc , Lâm Tố cũng bước tới nàng, mỉm , phản đối vẻ lo lắng ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-94.html.]
Có vẻ như họ bàn bạc về việc từ , chỉ chờ để thông báo với Khương Dao.
Nàng Khương Dao, như dặn dò: "A Chiêu là con gái của , cũng là công chúa Nam Trần, gì là con thể . Năm nay con tám tuổi, đến tuổi thể tự lập, danh tiếng của cha sẽ giao hết cho con, A Chiêu giữ gìn danh dự cho cha nhé."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Ngày mai sẽ hạ chỉ, bổ nhiệm con tạm giữ chức giám sát Hình bộ, theo dõi vụ án, hỗ trợ điều tra."
"Không cần lừa mượn xe ngựa của Tạ Tam Lang nữa, ngự xa sẽ đưa con ngoài."
Giọng của Khương Phất Ngọc ấm áp, nhưng từng lời khiến Khương Dao càng càng phấn khích.
Điều khác với lời hứa trong thư phòng ngày hôm đó, Khương Phất Ngọc thậm chí còn sắp xếp cho cô một chức vụ rõ ràng.
Không đang đùa?
"Có thật ạ?"
Khương Phất Ngọc : "Chiếu chỉ đường tới ."
Khương Dao kìm vui sướng, niềm vui đến từ việc Khương Phất Ngọc coi trọng, sẵn lòng giao cho nàng cô nhiệm vụ lớn lao như .
Cô nhảy cẫng lên reo: "Mẹ là tuyệt nhất!"
niềm vui lớn hơn vẫn còn phía , Khương Phất Ngọc mỉm , nắm tay Khương Dao, dẫn cô bước ngoài.
"A Chiêu, , cũng thiếu sót, phát hiện cung nữ bỏ sót văn thư, vì cũng bù đắp cho con."
Lúc Khương Dao mới nhận rằng trong sân còn cung nhân nào.
Cô cứ nghĩ rằng bù đắp mà Khương Phất Ngọc là tặng cho cô món đồ chơi quý giá, độc đáo.
Không ngờ rằng, Khương Phất Ngọc lấy từ thắt lưng một tấm lệnh bài, cúi xuống định gắn đai áo của Khương Dao, nhưng đai áo của cô quá nhỏ, cột chặt , nên nàng đặt thẳng tay Khương Dao.
Khương Dao nắm lấy tấm lệnh bài bằng ngọc đen trong tay, cảm giác mát lạnh truyền lòng bàn tay. Khi thấy chữ "Dạ" khắc đó, tim cô đập rộn ràng.
Tấm lệnh bài , tấm lệnh bài …
Cô ngạc nhiên mở to mắt.
"A Chiêu ngoài, thể tránh khỏi việc cần trợ giúp."
Khương Phất Ngọc cao giọng: "Ra đây , diện kiến chủ nhân mới của các ngươi."
Lệnh dứt, vô mặc áo đen từ bốn phương tám hướng ùa .
Mặt họ đeo mặt nạ bạc, như thủy triều tụ mặt Khương Dao, nhanh chóng chen kín sân, bộ tầm chìm trong màu đen.
Họ quỳ gối, đồng thanh hô lớn: "Bái kiến Điện hạ."
Khương Dao sững sờ mặt và chiếc lệnh bài trong tay, dám tin mắt . Đây là gì? Khương Phất Ngọc đưa cho cô cái gì ?
Đây chẳng là Dạ Nhẫn ? Dạ Nhẫn là đội cận vệ ngầm thuộc quyền Khương Phất Ngọc, mà bà trao Dạ Nhẫn cho cô!