Đến tận hôm nay, thỉnh thoảng nhớ .
Ít nhất là năm mười chín tuổi Dương Cảnh Chi  từng thích ,  ?
Chiếc vòng tay đó, là    việc ngày đêm  nghỉ để đổi lấy.
Có   cũng giống như  đêm nay, vất vả, ngã lên ngã xuống trong tuyết, nhưng vì chiếc vòng tay , vẫn  hề sợ hãi mà tiến về phía .
 còn bây giờ thì ?
Anh đè , ép buộc .
Trong nhà  bày biện những món đồ xa xỉ  từng thích.
Rốt cuộc là còn vương vấn ,  là đang sỉ nhục ?
  nghĩ , nước mắt bất giác lăn dài.
Dương Cảnh Chi sững , lập tức luống cuống.
Anh vốn    thế nào với việc  bật .
Điểm  thì giống hệt như  đây.
Anh vội vàng lau nước mắt cho : "Đừng , đừng , là  sai,  chỉ dọa em thôi. Hôm nay là sinh nhật hai mươi sáu tuổi của em,   mua vòng tay mới cho em ."
"Gì cơ?"
Chính  cũng quên mất hôm nay là sinh nhật .
Dương Cảnh Chi lấy  một hộp quà mới.
"Xem ,  thích ?"
Anh  giúp   vòng tay.
"Ngu Mính, chúng   thể—"
Chưa  hết câu, chuông cửa reo.
Tiêu Huy  ở cửa, ngậm điếu thuốc: "Ngu Mính ?  đến đón cô ."
"Cậu là ai?"
" là chồng  cưới của cô , cô    với  ?"
Dương Cảnh Chi sững sờ, chiếc vòng tay rơi xuống thảm.
11
 rời  cùng Tiêu Huy.
Anh   mở cửa sổ, nhưng   ngừng hút thuốc khiến  ho sặc sụa.
 và Tiêu Huy vốn quen   từ .
Khi nhà   phá sản,   từng tỏ tình với , nhưng lúc đó  một lòng một  với Dương Cảnh Chi, mấy  đều từ chối.
Cho đến tuần ,   đột nhiên tìm đến .
Tiêu Huy , chỉ cần  gả cho  ,   sẽ giúp  trả nợ.
 hỏi tại .
Anh  đắc ý : "Anh  chứng minh năm đó em  chọn sai ,   thể cứu em chỉ  , thằng nhóc nghèo kiết xác  chỉ tổ  vướng chân em."
Ồ, hóa     cưới , chỉ vì  thỏa mãn m.á.u  hùng của bản , và  dồn   chân tường mà thôi.
Thật nực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cham-vao-anh-trang/chuong-4.html.]
Hôm nay,  bất đắc dĩ  nhờ   giúp một chút.
Chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là ,  sẽ kiếm cớ chuồn êm.
Cũng chẳng hiểu     tìm đến tận nơi.
 lạnh lùng hỏi: "Sao  giả  vị hôn phu của ?"
"Có gì khác  ? Dù  thì cũng sắp kết hôn ."
" vẫn  đồng ý với  mà."
"Vậy em còn lựa chọn nào khác ? Ngu đại tiểu thư, em tỉnh táo  , nợ nần chồng chất, ai cưới em  đó đúng là xui xẻo, ngoài  , còn ai thèm rước em về? Cái gã đàn ông lúc nãy ?"
Tiêu Huy tỏ vẻ khinh miệt.
"Cậu  là thằng bạn trai nghèo kiết xác hồi đại học của em đúng ? Anh  cho em ,     chỉ để sỉ nhục em thôi,    em đè đầu cưỡi cổ  dám phản kháng, bây giờ em sa cơ lỡ vận,   trong lòng   đang  nhạo em thế nào ."
"Chuyện đó  liên quan đến !"
"Sao   liên quan? Trước     cướp mất  phụ nữ của , bây giờ chẳng  nên dằn mặt   một chút ..."
"Tiêu Huy,    là món đồ của ! Trước đây   đồng ý với ,   cũng sẽ !"
 xuống xe, Tiêu Huy cũng  ngăn cản.
"Đồng ý  , là do em quyết định ? Ngu Mính, nghĩ đến gia đình em ."
Bộ dạng hợm hĩnh của  ,  hiểu ,  khiến  nhớ về quá khứ.
Những kẻ tung tin đồn,  nhạo Dương Cảnh Chi, chắc cũng giống như .
Có  trong lòng Dương Cảnh Chi,  cũng giống như thế ?
12
Tin tức  trở về lan truyền trong đám bạn học.
Cùng với đó là những biến cố của gia đình .
Văn Văn, bạn cùng phòng ký túc xá  liên lạc  với .
Cô  sắp kết hôn, hỏi     phù dâu cho cô  .
Đây là lời hứa của chúng   đây, ai kết hôn  sẽ  phù dâu cho  .
Hôm đám cưới,  nhiều bạn học cũ đến,   lượt thêm  wechat của  .
Văn Văn mặc váy cưới, trong mắt ngấn lệ.
"Tiểu Ngu, tớ cứ nghĩ,  sẽ là  kết hôn đầu tiên trong bốn đứa chúng ."
"Nếu tớ kết hôn , thì    phù dâu cho  ."
"Cậu còn dám , bốn năm trời, bặt vô âm tín, tớ tức  chết!"
"Tớ sai ! Sau    nữa, ở  đây đền tội cho ."
Văn Văn nín  mỉm : "Lúc đó    bốc  khỏi nhân gian ? Có khó khăn gì thì  , bọn tớ đều  thể giúp  mà."
 cúi đầu  mũi chân.
Suy nghĩ một lúc,    những lời thật lòng giấu kín bao năm qua.
"Cả đời  tớ  từng trải qua cú sốc nào lớn như , Văn Văn,   , giống như  bộ cuộc đời sụp đổ, tớ      cả, cũng  dám đối diện với ánh mắt của  , dù là thương hại tớ cũng thấy đau nhói. Lúc đấy xem như là tớ nhất thời xúc động, vì thế nên tớ mới xóa hết  phương thức liên lạc."
Văn Văn thở dài: "Dương Cảnh Chi tìm  đến phát điên ."
"Gì cơ?"  ngây .