Thấy đổ dồn ánh mắt tò mò về phía , Nghiêm Húc vẫn giữ vẻ mặt bình thản, điềm tĩnh giải thích: “Lúc mới về phòng, em tìm la bàn khắp nơi , mà phòng , thì chắc chắn là do em để quên ở phòng cũ, mang sang. Nên khi em đột nhiên lấy rượu, đoán là em đang đùa thôi.”
“Thầy Nghiêm quả nhiên là tinh tế tỉ mỉ!” Tân Án vẻ hài lòng, chỉ Lâm Thi Quý và Tưởng Bạch Thanh là mắt tròn mắt dẹt qua giữa hai , cuối cùng trao một ánh đầy ẩn ý.
Tân Án và Nghiêm Húc, hai gì đó mờ ám nha!
Cả hai gật gù với , ngầm hiểu ý đối phương.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Zombie bên ngoài nhiều thật đấy.” Tân Án từ lúc nào lén lút tiến đến cửa sổ quan sát, mặt gần như dán sát mặt kính, lũ zombie phía ngoài mà chẳng hề sợ hãi: “Ước chừng bốn năm chục con chừng?”
Tổ chương trình đúng là chịu chơi thật mà, câu Tân Án chỉ dám thầm nghĩ trong bụng.
“Bây giờ chúng vẫn an mà, là cứ xuống nghỉ ngơi thư giãn .” Lâm Thi Quý cũng bớt sợ hãi, yên tâm hơn hẳn.
“Ngày mai mà còn phòng ở nữa thì chúng bây giờ nhỉ?” Hà Thư cũng phịch xuống, lo lắng nghĩ đến tương lai.
Tân Án động viên : “Không , sẽ đó thôi, chắc chắn sẽ cách giải quyết mà.”
Năm quây quần bên ánh trăng, bắt đầu thưởng thức món rượu chum mà Tân Án cất công chuẩn .
Lâm Thi Quý nhấp một ngụm nhỏ, cảm thán: “Không ngờ cái món hương vị cũng tệ nha, chút vị rượu nho .”
“Hình như là tác dụng bổ thận đó.” Tân Án nhớ công dụng mà tra mạng.
Nghiêm Húc đang định uống thì khựng , nhất thời nên tiếp tục .
Thấy Nghiêm Húc ngần ngừ, Tân Án tưởng rằng thích mùi vị , với tấm lòng của một hiền, cô chân thành : “Tuy đây là rượu thuốc, nhưng vị cũng ngon mà, còn bổ dưỡng, cho chứ hại gì .”
Nghe Tân Án , sắc mặt Nghiêm Húc càng tối sầm , nghiến răng nghiến lợi đáp: “Anh cần bổ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-136-tien-vao-rung-cay-1.html.]
“Loại rượu thuốc cho mà, cứ thử một chút .” Nghe hai đối đáp, Lâm Thi Quý nhịn , chỉ đành cố gắng nuốt ngược tiếng trong.
“À đúng !” Tân Án dậy, mở ngăn kéo, lấy một đĩa gỏi bào ngư từ buổi chiều: “Đồ nhắm đây!”
Trong khu điều hành chính, thấy năm đội Tân Án đang quây quần uống rượu, ai nấy đều im lặng, còn tưởng rằng họ đang tổ chức liên hoan nữa chứ. Đến cả lũ zombie phía ngoài cũng nên tiếp tục gầm rú nữa .
Thực , đêm nay zombie vốn chỉ điều đến để dọa dẫm bọn họ một chút, cho họ một bài học oai thôi, nên nhanh đó liền tản . Bên ngoài cửa vẫn còn vài con zombie im lìm, chờ đến hai tiếng sẽ ca zombie khác đến phiên.
Tân Án bên ngoài, thấy lũ zombie ai nấy đều ngã vật , liệt đất: “Hình như bọn chúng im lặng hơn thì , đội bên chắc cũng tắt đèn .”
Nhớ trạng thái hoạt động của zombie nãy, Tưởng Bạch Thanh tổng kết: “Vậy là mấy con zombie cứ thấy ánh sáng là hưng phấn, nếu mà tối đen thì chúng sẽ từ từ dịu nhỉ.”
Nghiêm Húc gật đầu: “Chắc là .”
“Không lẽ đêm mai, chúng ở trong bóng tối đen kịt qua đêm với zombie thật hả?” Lâm Thi Quý chút linh cảm chẳng lành.
“Xem là .” Tân Án bất đắc dĩ đáp.
Mấy ăn uống no say, cũng chẳng còn việc gì để , quyết định nghỉ sớm để dưỡng sức. Thế là Tân Án, Tưởng Bạch Thanh và Lâm Thi Quý ba cô gái chen chúc giường trong lều, còn Nghiêm Húc và Hà Thư thì ngủ đất.
Bên ngoài zombie vẫn ngừng gào thét, khiến các cô ngủ yên giấc cũng khó lòng, chỉ còn cách dùng tay bịt chặt tai, ép chìm giấc ngủ.
Chỉ riêng Tân Án là cứ như chuyện gì xảy , đặt lưng xuống ngủ say như chết, bỏ Lâm Thi Quý và Tưởng Bạch Thanh mắt mở thao láo đến tận nửa đêm, mới miễn cưỡng .
Việc zombie cứ hai tiếng đổi ca gác, bọn họ hề .
Ngày hôm , trời tờ mờ sáng, Tân Án tỉnh giấc. Cô nhẹ nhàng bước qua Lâm Thi Quý, đến bên cửa sổ , bên ngoài chẳng còn bóng dáng zombie nào.
Chẳng lẽ zombie ban ngày sẽ trốn rừng cây tối tăm?