--Á,đừng mà,đau quá, van xin hai đó, thể một phát g.i.ế.c c.h.ế.t luôn cho nhẹ nhõm ?
Gương mặt ác độc của Bình hiện mắt , giọng của bà chanh chua cất lên
--Mày chịu tỉnh , tội mày ?
-- xin bà đừng hành hạ nữa, chịu hết nỗi , bà gì cũng theo hết
--Vậy hóa nãy giờ mày bọn tao chuyện , tao ko dài dòng nữa, nếu mày ngoan ngoãn lời tao thì xem như nợ lúc mày nợ tao tao sẽ xoá bỏ hết.. tìm mày gây khó dễ mày nửa.
thừa phi dụ bà quá hời nên mới tỏ chuyện dễ như nên liền tranh thủ đưa điều kiện
--Sao cũng nhưng điều kiện?
Bà nhanh chóng tỏ thái độ với
--Con ranh mày dám điều kiện với tao . Có tin tao cho thằng Bình tẩn mày 1 trận nữa ?
liền ngước lên bà, môi nhếch lên, kiêng dè nửa thẳng
--Mẹ con bà sống chỉ đánh đ.ấ.m khác thôi , nếu thì thôi tuỳ bà,nhưng tới đó ko lời bà thì bà đừng trách.
Bà thế dù tức giận gương mặt đỏ bừng nhưng cũng ráng dằn
--Được ,điều kiện gì mày ?
bình tỉnh đáp
-Từ đây tới ngày con bà đánh nữa. Và khi tới rước bà xé bỏ tờ giấy nợ , coi như khi giữa và nhà bà ko còn liên quan gì nữa. Bà và Bình tìm và phiền đến . Bà chấp nhận ?
Lần xong bà lập tức lớn, , bà đưa tay bóp lấy cằm
--Ôi giờ, tưởng gì chớ chuyện đấy thì mày khỏi lo..Bây giờ mày là tiền là bạc của tao mà thì mày cứ yên tâm dưỡng thương cho đàng hoàng cho tới ngày họ xuống rước, .tao động tới mày nữa . Mày cứ yên tâm?
.
Và cuộc trao đổi đó, con Bình thả , nhưng dù thả bọn họ vẩn giam lõng trong phòng, tuy là họ cũng điều đem thức ăn với thuốc cho nhưng cửa phòng vẫn đóng chặt,khoá cẩn thận vì chắc sợ bỏ trốn.
Còn thì nghĩ khác, sẽ bỏ trốn và cũng sợ họ bán nửa vì nghỉ khi đây là lối thoát duy nhất giúp thoát khỏi bọn họ cho dù gia đình bên đối xử thế nào cũng trong đầu hiện tại chỉ mong thoát nhanh khỏi con Bình mà thôi, những chuyện còn cứ để tính , mà hình như cũng phong phanh là cuối tháng đưa suy cũng chỉ còn dăm bữa nửa thôi, chắc chắn sẽ chờ đợi tới ngày hôm đó.
.
.
.
.
Buổi tối , màn đêm bao phủ, bên ngoài trời đầy , thế nhưng trong lòng như nổi đầy giông tố, giường , bôi thuốc xong, cứ lăn lộn chẳng ngủ , bất chợt bên tai vang lên một âm thanh đầy dâm dục, và những cử động liên tục khiến cho chiếc giường lâu lâu kêu răng rắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chay-tron-chong-cu/chuong-24.html.]
bật dậy, lạnh lùng về phía bức tường mặt, và rõ mồn một tiếng con Tuyết thở hổn hển với Bình
--Sao ... ư...tống cổ con vợ cũ của luôn .ưm .,ưm .,, rước nó về đây nữa gì ? Có còn mê và tiếc nuối nó đúng ?
tiếng tên Bình ngắt quãng trả lời
--Mẹ đang tìm cách bán nó nên ...để tạm đây vài ngày thôi. Bây giờ với em là một đó nha.
Giọng con Tuyết nũng nịu
--Anh nhanh tống nó , mà em nha nó ở đây lén phén với nó đó, mà lấp l.i.ế.m miếng nào em thẻo chym ngay.
--Em cứ đùa, em ngon thế cần chi đến cái con khô như gốc rạ đó chứ?
--Á á... Anh chỉ giỏi nịnh thôi...Á… nhẹ thôi , sướng,sướng...sướng c.h.ế.t em mất.
Tiếng giường vang lên răn rắt , từng cái thúc mạnh tiếng rên rỉ đầy dục vọng của bọn đực cái đó cứ vang bên tai khó chịu vô cùng liền lấy 2 tay bịt chặt tai .
Ngày cũng suy nghĩ là nếu Bình và con Tuyết ngoại tình mắt thì cũng sẽ chẳng bao giờ để tâm đến mà chỉ đơn giản vì họ sống nên đáng để bận tâm
bây giờ dù tận mắt chứng kiến chỉ thể cảm nhận sự phản bội của họ qua 1 bức tường thôi nhưng thấy dễ chịu chút nào .
Nếu mà để tâm đến bọn họ là dối lòng vì ai ko ghen tức khi chồng mang gái về nhà chơi mặt chứ,đau đó,đau lắm ạ vì dù phận là phụ nữ cũng khao khát 1 đàn ông của riêng , một yêu thương che chở cho chớ là một suốt ngày phối giống với khác, tình yêu mà ai quyền sở hữu dù cho chúng yêu nhưng cũng mang tiếng là vợ chồng ,gặp cảnh chồng con khác ai mà ko xót xa, nhưng để mà hành động đánh đ.ấ.m cào xé hoặc chửi bới bọn chúng thì ko bao giờ đ́âu, cái đang khát khao bây giờ là đang trông chờ cho đến ngày giải thoát, còn bọn họ đối xử tàn nhẫn với bao nhiêu tin ông trời mắt ắt sẽ ngày ông trời cho đổi đời và về để cho bọn chúng thấy nhân quả thôi.
.
.
.
..Mấy ngày ..
.
.
,
.
Dù là đang trong phòng nhốt cách ly với bên ngoài nhưng thể cảm nhận hôm nay con Bình ,vì sáng giờ cứ bước chân của họ qua nhiều lâu lâu to nhỏ chuyện gì đấy mà ko thể .
9h cửa phòng mở thấy Bình bưng một khay cơm , tay là một túi gì đó, khuôn mặt bà hôm nay tươi rối cứ tự dưng niềm nở với
--Này mày ăn , ăn cho no đó chải chuốt tắm rửa sạch sẽ bộ đồ tao mới mua trong túi mà mặc nhé.
đó, bà dửng dưng mà hỏi
--Bọn họ hôm nay đến ?
Bà liếc xéo