--Mày gì trong đó mà nảy giờ mới mở cửa hả? Hai hôm nay tao tụi bây bày trò gì đúng ko? Tại tao xem camera hả?
Vừa nắm lấy tóc kéo vội nhà thấy sợ và rung lắm,đưa mắt qua định cầu cứu con Ngọc nhưng nó chẳng thèm liếc mắt lấy một ,gương mặt nó lạnh tanh bước qua thẳng phòng nó chẳng chẳng rằng một lời nào hé miệng cả.
Còn kéo phía bộ sopha xuống,thái độ hằn học bà mới nới tay đẩy mạnh ngã chỏng vó đập mạnh cái đầu xuống nền nhà, may mà đưa tay chống kịp nên dù đập xuống nhưng cũng nhẹ lắm,chớ là đổ m.á.u .
Chưa dừng ở đó, khi bật dậy, ánh mắt long lên đầy uất ức thì bà liền trợn mắt tiếp tục về mà rít lên
--Nói, tại camera ở nhà hôm qua tao xem , cái thằng ăn hại đó xui khiến mày chuyện gì đúng ko?
Vừa hỏi mà gương mặt bà cứ đanh như ăn tươi nuốt sống khiến khỏi sợ hãi,cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng ..
run rẩy gượng thẳng dậy lấp bấp mãi mới thành lời
--Con... .,.,con gì cả,chú cũng ko xui con chuyện gì cả bà ơi...
Dường như câu trả lời của ko thỏa mãn cơn giận đang sùng sục trong lòng nên ngay khi dứt lời bà liền lên về phía thẳng tay tát mấy phát mặt
Chát
Chát
Cái tát dường như bà dùng hết lực thì , đến nỗi khi nhận lấy cái tát đầu tiên, khoé miệng rách luôn một đường,mùi m.á.u mặn chát lẫn tanh tưởi tuôn hoà với dòng nước mắt của đang chảy xuống, ướt đẫm khuôn ngực
Đánh xong bà tiếp tục xỉ xỉ ngón tay lên trán mà chửi tiếp, câu chửi lẽ bà ghim thì nên lời tuôn chẳng vấp một từ nào
--Mày còn chối ? hôm nay nếu mày khai nguyên nhân tại camera tắt lúc tao vắng nhà thì lập tức tao sẽ cho mày sống ko bằng c.h.ế.t hả?Nói mày với thằng Trường thông đồng với chống đối tao ko hả?
đau lắm,gương mặt lẽ bắt đầu sưng lên nên cảm nhận da mặt căng cứng và nhức nhói.Lẽ từng nghỉ dù sai trái tới mức nào nữa thì khi Trường điều tra chân tướng sự việc vẫn sẽ cố gắng van xin thường tình cho một con đường sống
bây giờ
Nhìn bà đối xử tàn nhẫn với thế , câu chuyện gì tay với thế thì tình nghĩa giữa với bà trong lòng cạn sạch,bất giác lớn, đưa tay gượng dậy, thẳng về phía một . n tình phút chốc tan theo khí
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chay-tron-chong-cu/chuong-59.html.]
Nước mắt ráo hoảnh,vết m.á.u miệng đông ,dứt tiếng , căm phẫn bà, giọng nó mang theo phần mạnh mẽ nhưng gì đó uất ức vang lên
--Đã bao giờ bà coi là con ruột bà ? tại một thể tay với con ko chút thương tiết như vầy chứ,khi bà tay đôi tay bà chút nào run rẩy ko đơn thuần bà đánh cho sướng tay bà, hổ dữ còn ko ăn thịt con,còn bà là loài gì mà tay với con ruột thâm độc như chứ, đời bà sống chỉ tới lợi ích của bà mà từng ngỉ tới ai nửa, nếu ngày xưa bà đừng đẻ là chi? để hôm nay bà như kẻ xa lạ thế ?
chỉ tay lên mặt từng câu tiếp theo đứt quãng, nước mắt khô vô tình rơi xuống tiếp
--Máu ...đang chảy mặt ..là m.á.u của chính bà tạo đó,,bà thấy đau lòng hả ?
.
.
hết những uất ức trong lòng bấy lâu nay tồn tại,cứ nghỉ bà xong sẽ chút gì đó động lòng,nhưng ko điều bất ngờ với là gương mặt bà vẫn lạnh tanh, khi xong bà còn lớn hơn nửa. Nụ lạnh lùng vang khắp căn nhà,Nhìn bà lên giọng
--Mày tại tao ko thương mày ko? sẵn đây tao luôn cho mày , đó là tao ko ruột của mày? ruột mày c.h.ế.t ỉu mày . Nó c.h.ế.t là do tại sinh mày đó ? còn tao,tao chỉ là bất đắc dĩ mới nuôi loại con hoang như mày thôi ,giờ thì mày động não hả con điên?
ngã quỵ khi tận tai những lời bà , tay ôm lấy đầu từng câu bà ruột , ruột c.h.ế.t cứ vang lên... khụy xuống, tâm can như tan nát, đầu dấy lên cơn đau đớn, ôm lấy đầu, lắc mạnh như cô phủ nhận sự thật phũ phàng .Nước mắt rơi mãi ngừng khi cái ngang trái … Bà là , bà là ...
...
lúc phía lầu, dường như cũng chứng kiến tất thảy việc xảy , thấy và đang vật vã nền nhà mà đau lòng, chần chừ, cho đợi chờ thời gian nửa.
Ngay lập tức Trường nhịn nổi nữa, hai tay nắm nổi đầy gân xanh, cứ thế bƯớc nhanh xuống nhà trong sự ngỡ ngàng và bỡ ngỡ của con Ngọc và bà Vân, ôm , bảo vệ lấy đó trừng mắt hai với thái độ cực kỳ lạnh lùng khi mà đối diện cũng chuẩn tất cả để vạch trần tất thảy việc sớm hơn dự tính của bản …
Trường kéo dậy đó đưa tay lên lau lấy những giọt nước mắt đang lăn dài vì uất ức gương mặt , ôm lấy lòng,cảm nhận cơ thể quen thuộc thế là rút hẳn mà nấc lên
Bên từ lúc thấy Trường bình thường xuống,bà cứ há hốc mồm,gương mặt đanh tỏ vẻ tức giận,mới hai ngày gặp chẳng xảy chuyện gì mà hai khoé mắt bà xuất hiện đầy vết chân chim.
Cứ chúng , bà tức giận đến lắp bắp
--Mày...mày ... tại chúng mày lừa tao, còn mày ..mày hết liệt lúc nào? tại tao .
Trường bà , ánh mắt thâm sâu khó dò. Anh nữa miệng đáp trả