Chị Bán Cá Đầu Làng - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-12-20 02:54:58
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ký ức cuối cùng của chị khi còn sống chính là nỗi đau khổ tột cùng mà gây .
Suốt cả ngày hôm đó, chìm đắm trong hồi ức về chị. Đợi đến đêm khuya, chúng khiêng quan tài, bê di ảnh, về phía ngọn núi.
Thầy cúng dặn rằng chị bán cá c.h.ế.t oan, lúc c.h.ế.t mặc áo đỏ nên bắt buộc lễ "Tống Quỷ Quan" (Đưa Quan Tài Ma). Phải khiêng quan tài xuất phát giờ Tý, tức là từ 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng. Chôn cất xong xuôi trong thời gian đó gọi là "Tống Quỷ Quan".
Lễ Tống Quỷ Quan quy tắc riêng: phát tiếng động, , cứ lặng lẽ mà chôn cất. Thứ duy nhất phát tiếng là kèn xona nhưng tuyệt đối khua chiêng gõ trống.
Thổi kèn xona cũng thổi thành bài mà thỉnh thoảng chỉ thổi một tiếng để báo cho đường phía là đoàn đưa quan tài ma qua, sống hãy mau tránh mặt.
Việc bắt buộc cho . Trong thôn câu: "Tống Quỷ Quan sinh, đại hồng y tử".
Nghĩa là nếu lễ Tống Quỷ Quan trót lọt thì c.h.ế.t oan mang theo oán niệm sẽ mặc áo đỏ hóa thành lệ quỷ, về đòi mạng sống.
Đêm khuya thanh vắng, nhà nào nhà nấy trong thôn đều đóng cửa cài then kín mít. bê di ảnh chị bán cá. Đi là thổi kèn xona kiêm rải tiền giấy, theo , phía nữa là hai khiêng quan tài.
Sau khi xuất phát, cứ cúi gằm mặt xuống, chằm chằm di ảnh chị bán cá, tránh giẫm tiền giấy rải xuống.
Đi mãi mãi, bỗng nhiên thấy tiền giấy đất ngày càng ít, cuối cùng thì còn tờ nào nữa.
Kỳ lạ thật.
ngẩng đầu lên thì sững sờ.
Người thổi kèn và rải tiền giấy biến mất từ lúc nào.
đầu mới phát hiện cả hai khiêng quan tài cũng thấy nữa.
Chẳng lẽ mải di ảnh nên lạc đường ?
Không thể nào! Đây là nơi lớn lên từ bé, qua bao nhiêu . Hơn nữa ở đây chỉ độc một con đường, thể lạc mất họ ?
cuống cả lên, vội vàng lấy điện thoại định gọi cho họ. Nhìn đồng hồ, là mười hai giờ đêm , giải quyết xong trong giờ Tý, nếu lễ Tống Quỷ Quan sẽ hỏng mất.
gọi điện thoại nhưng tài nào liên lạc , thể là trong núi sóng yếu. Sợ lỡ mất giờ lành, vội vàng chạy lên phía tìm. Kết quả chạy đến tận bãi tha ma cũng chẳng thấy ai.
trộm nghĩ, khi nào lạc mà là do nhanh quá ? Nghĩ kỹ thì khả năng đó. Họ khiêng quan tài nặng như thế thì nhanh ?
Thế là ngược trở , nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng ai.
Thật là tà môn quái đạo.
đành về nhà chị bán cá xem xảy sơ suất gì . Trong nhà tối om như mực, chẳng lấy một ai. lấy điện thoại , lo lắng xem giờ c.h.ế.t lặng.
Thời gian bây giờ vẫn là mười hai giờ đêm.
rõ ràng lúc nãy định gọi cho họ cũng là mười hai giờ đêm!
Đã trôi qua lâu như , tại thời gian hề đổi?
Một nỗi sợ hãi mãnh liệt trào dâng trong lòng. Bóng tối càng khiến hoảng loạn, vội vàng bật đèn lên.
Khoảnh khắc đèn bật sáng, ngây .
Chị bán cá vì em gái học hành thoải mái nên sớm lắp đèn tuýp trong nhà.
giây phút bật công tắc, ánh đèn chuyển thành màu vàng vọt u ám, chiếu lên những bức tường cũ kỹ, tạo cảm giác ngột ngạt đến khó thở.
Bỗng nhiên, trong nhà vang lên một tiếng "thịch".
Phía cầu thang tiếng bước chân, dường như ai đó đang xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-ban-ca-dau-lang/chuong-3.html.]
nuốt nước bọt, bước đến bên cầu thang. Dù thấy nhưng thấy rõ sàn nhà dấu vết lạ. Đó là những vệt nước, cũng là những dấu chân đang từ lầu xuống.
Mỗi dấu chân đều kỳ quái, chỉ in hình nửa bàn chân .
theo dấu chân lên lầu, phát hiện những dấu chân đó bắt đầu từ bên cạnh giường ngủ.
thử đưa tay sờ lên ga giường, bên ướt sũng.
Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh chị bán cá giữa trời mưa to, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi.
Tiếng bước chân vẫn vang lên. ngơ ngẩn xuống lầu, phát hiện tiếng bước chân dường như nhiều hơn, ban đầu là ở cầu thang, giờ đến cửa.
Bỗng nhiên, dấu chân ngoài cửa.
Rời khỏi ánh đèn vàng vọt, màn đêm, lờ mờ thấy bóng lưng của một phụ nữ.
Cô mặc váy đỏ, nhón gót chân, bỗng từ từ đầu một cái.
Đó là một khuôn mặt tinh xảo nhưng trắng bệch, chút huyết sắc. Đôi mắt chỉ tròng trắng, chẳng thấy con ngươi .
Đó là chị bán cá!
Tim thót một cái, lông tóc dựng cả lên.
Chị về !
Trong đầu chợt hiện lên câu .
"Tống Quỷ Quan sinh, đại hồng y tử".
Chị buông bỏ oán niệm, hóa thành lệ quỷ về tìm đòi mạng!
Nỗi sợ hãi lan tràn trong lòng khiến nhất thời cho .
Hồn ma của chị bán cá đang ở ngay mắt. Trong lòng ngổn ngang trăm mối tơ vò, nhớ dáng vẻ chịu đựng bao uất ức của chị, đặc biệt là nụ hôn trộm và vẻ mặt đỏ bừng khi tỏ tình với lúc c.h.ế.t, bỗng dưng đè nén nỗi sợ xuống!
Dù chị g.i.ế.c thì !
đáng c.h.ế.t!
Nếu chị bán cá thà từ địa ngục trở về chỉ để kéo theo chôn cùng thì sẵn lòng gánh chịu. Đây là tội mà gây !
Thế nhưng, chị bán cá bỗng nhiên dừng .
Chị lao về phía , cũng bỏ , chỉ yên tại chỗ.
nghĩ, chị qua đó .
nén nỗi kinh hoàng, bước từng bước về phía chị bán cá.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
đúng lúc , chuyện kỳ lạ xảy .
Khi bước về phía chị, chị bỗng nhiên về phía .
Lạ thật.
dừng , chị cũng dừng theo.
Chị bán cá dường như cố tình giữ một cách với . Hễ tiến thì chị tiến, hễ im thì chị cũng im.
Nhìn vẻ giống như về tìm báo thù mà giống như đang dẫn đến một nơi nào đó.