Chị Bán Cá Đầu Làng - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-12-20 02:55:15
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
suy nghĩ một chút cầm lấy đèn pin, theo chị bán cá ngoài.
Đường núi tĩnh mịch, chỉ thấy tiếng bước chân của chính . Chị bán cá đường lúc nào cũng nhón gót, chị nhẹ bẫng như trọng lượng, lướt đường mà chẳng gây chút tiếng động nào.
Đi mãi mãi, chị bỗng nhiên rời khỏi những bậc đá, thẳng xuống khu rừng rậm bên sườn núi, mặc kệ những bụi cỏ dại sắc nhọn cứa da thịt.
sững sờ.
Bởi vì nơi , chính là nơi mà trong thôn bảo chị bán cá ngã c.h.ế.t.
Những bậc đá đường còn khuyết mất mấy tảng, lăn theo đất đá xuống . Chính là ở chỗ chị trượt chân, ngã xuống bụi rậm bên , cuối cùng đất đá vùi lấp.
rọi đèn pin xuống đám cây cối um tùm đó. Bên tối đen như mực, đất đá rốt cuộc cũng chẳng rõ.
hít sâu một , thử bước chân xuống, giẫm lên bùn đất, nghiêng , cẩn thận từng chút một theo chị bán cá.
Bởi vì xuống dốc trong núi thì nghiêng an hơn nhiều so với thẳng. Đi thẳng mà lỡ trượt chân nhanh quá thì hãm , cứ thế lao xuống , dễ xảy tai nạn.
Cỏ dại quệt qua da thịt đau rát khiến nhíu mày. Dù cũng cứa rách nhiều chỗ.
Chị bán cá thì dường như đau là gì, cứ thế xuống .
Bỗng nhiên, chị dừng , lẳng lặng .
và chị bốn mắt , một nỗi đau xé lòng khiến chỉ lao đến ôm chầm lấy chị.
thử bước lên một bước, chị bán cá vẫn nhúc nhích.
bước thêm vài bước, chị vẫn yên.
Tim đập càng lúc càng nhanh, cuối cùng cũng đến mặt chị. run run đưa tay , chạm khuôn mặt nhỏ nhắn .
Thế nhưng ngón tay dễ dàng xuyên qua làn da chị, chỉ chạm một hư ảo.
Chị ở ngay mắt . thấy chị, nhưng thể ôm chị.
hiểu tại chị bán cá dẫn đến chỗ . Ánh đèn pin loang loáng quét qua, bỗng phát hiện đất vật gì đó phản quang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-ban-ca-dau-lang/chuong-4.html.]
kinh ngạc thụp xuống xem thì phát hiện đó là một chiếc điện thoại. Chính là điện thoại của chị bán cá!
Chiếc điện thoại vỡ nhiều chỗ, màn hình nứt toác, bên còn dính đầy bùn đất và lá cây. thử bấm nút, màn hình tuy rõ nữa nhưng may là điện thoại vẫn còn hoạt động.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
nghi hoặc về phía chị bán cá, nhưng phát hiện chị biến mất tăm. Thôn xóm vùng núi vốn tĩnh mịch nay khôi phục vẻ bình thường. Thi thoảng vang lên vài tiếng ch.ó sủa, thêm một tiếng gà gáy. Trời sắp sáng .
lấy điện thoại của xem mới phát hiện mà hơn bốn giờ sáng. Những chuyện xảy khiến chút dám tin. Chị bán cá đột nhiên xuất hiện, còn dẫn tìm chiếc điện thoại chị dùng lúc còn sống. Chẳng lẽ trong điện thoại manh mối gì ?
dám chậm trễ vì nghĩ việc mà chị bán cá c.h.ế.t vẫn còn nhắn nhủ thì chắc chắn vô cùng quan trọng.
vội vàng chạy xuống chân núi, xuống đến nơi thấy mấy khiêng quan tài. Họ đang xổm ở ngã tư hút t.h.u.ố.c đợi chuyến xe sớm. Họ thấy đến thì nhao nhao mắng ăn gì, bê cái di ảnh cũng lạc , suýt chút nữa thì lỡ giờ đưa quan tài ma.
chỉ rối rít xin nhưng kể chuyện chị bán cá cho họ , vì họ sẽ chẳng tin . cũng đợi xe buýt sớm mà gọi một bác xe ôm đang đợi ở cổng làng, bảo bác chở gấp cửa hàng điện thoại ở chợ rau.
Đến nơi, sức đập cửa mãi mới đ.á.n.h thức ông chủ đang ngủ bên trong dậy.
Ông chủ hậm hực mở cửa. nài nỉ ông gấp cái màn hình, bảo là đang việc gấp. Thấy mối ăn, ông mới bớt giận. May mà điện thoại chị bán cá là loại rẻ tiền, dòng máy phổ biến. Ông chủ tháo luôn màn hình từ một chiếc máy cũ cùng loại lắp sang cho .
bật điện thoại của chị lên thì thấy cần nhập mật khẩu. thử nhập ngày sinh của chị, đúng. nhập 123456, cũng đúng. Bỗng nhiên trong đầu lóe lên một ý nghĩ, thử nhập ngày sinh của chính . Lần báo mở khóa thành công, tim nhói đau từng cơn.
lướt xem WeChat của chị nhưng tìm thấy manh mối gì quan trọng, chỉ thấy chị đặt biệt danh cho , còn kèm một hình trái tim.
chuyển sang kiểm tra tin nhắn, cuối cùng cũng tìm thấy một thứ kỳ lạ. Đó là tin nhắn từ một lạ, nội dung chỉ vỏn vẹn mấy chữ: "Đến nhanh, 2805." Trước khi tin nhắn gửi đến, điện thoại cũng từng gọi cho chị. Thời gian là tối hôm , sát với giờ t.ử vong của chị bán cá.
Không đúng... đúng. nhớ những dấu chân đêm qua, nhớ tấm ga trải giường ướt sũng. Dường như đó là lời nhắc nhở của chị bán cá rằng tối hôm đó chị về nhà.
nhắm mắt , dường như thể thấy cảnh tượng xảy lúc đó. Chị dầm mưa, đau khổ trở về phòng, sấp giường mà , là do tổn thương trái tim chị. Thế một cuộc điện thoại gọi đến. Người bảo chị nửa đêm nửa hôm ngoài gấp, và chị gặp t.a.i n.ạ.n ngay đường .
thử gọi đó nhưng ai bắt máy. Manh mối duy nhất chỉ còn dòng tin nhắn: "Đến nhanh, 2805".
vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ một khả năng. Người gấp gáp, bắt chị bán cá đến ngay trong đêm chứng tỏ nơi đó cách chỗ chúng xa. Mà 2805 cho thấy nơi ở tầng 28 trở lên. Quanh đây chỉ là một huyện lỵ nhỏ, tòa nhà duy nhất cao hơn hai mươi tám tầng chỉ Khách sạn lớn ở huyện. Tòa kiến trúc cao sừng sững bắt mắt, đây mỗi học đều thấy nó.
Ôm tâm lý thử một phen, bắt xe ôm, bảo bác tài chở đến khách sạn đó.
Đến nơi, chút hồi hộp. Nơi trang trí lộng lẫy, nguy nga khiến cảm thấy thật lạc lõng.