Trang Tử Ngang cầm điện thoại, soạn tin nhắn cho   tên "Tiểu Hồ Điệp".
Viết   xóa, xóa   .
Cuối cùng  soạn  một câu: "Sáng mai   ăn gì?  mua mang đến cho."
Cậu suy nghĩ một lúc, chắc chắn câu chữ  quá suồng sã,  mới lấy hết can đảm nhấn nút gửi.
Chờ mãi, chờ mãi vẫn  thấy cô trả lời.
Trang Tử Ngang đành   lấy chậu nước, lau nhà.
Thực  lúc trưa, hai   dọn dẹp căn phòng  sạch sẽ .
Chỉ là thời gian chờ đợi quá dài, nếu  tìm việc gì ,  sẽ phát nổ mất.
Mười phút , Trang Tử Ngang đầy hy vọng cầm điện thoại lên, nhưng vẫn  thấy tin nhắn trả lời của Tô Vũ Điệp.
Tối , cô đang bận gì nhỉ?
Cậu  chằm chằm  màn hình mười mấy giây, cuối cùng đánh liều gọi điện thoại cho cô.
"Xin , thuê bao quý khách  gọi hiện  liên lạc , xin quý khách vui lòng gọi  ."
"Sorry! The subscriber you dialed can not be connected for the moment, please redial later."
Trước đây khi gọi điện thoại mà  thấy giọng nữ , Trang Tử Ngang sẽ lập tức cúp máy.
  ,   hết cả đoạn thông báo bằng tiếng Anh.
Thời đại nào  mà còn  nơi   sóng điện thoại?
Cậu sống  núi ?
Trang Tử Ngang mở cửa sổ, một cơn gió đêm mát lạnh thổi  mặt.
Một mảnh trăng khuyết treo lơ lửng  bầu trời.
Cuối cùng  cũng   điều mà mười năm   từng  , bỏ nhà  .
Không cần  sắc mặt ai nữa,  cần nơm nớp lo sợ,  thể tùy tâm sở dục,  chuyện  , gặp    gặp.
Cậu rõ ràng sắp chết, nhưng  như  mới sống .
Dù chỉ  ba tháng, vẫn  thể sống thật rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-con-song-duoc-3-thang-xin-cho-toi-duoc-thong-dong-chiu-chet/chuong-13-banh-troi-va-sua-dau-nanh-1.html.]
Nhìn ánh trăng nơi chân trời, Trang Tử Ngang hứng chí bừng bừng, rót một ly Coca Cola.
Hình ảnh phản chiếu của   cửa kính, mày thanh mắt sáng, tràn đầy sức sống.
"Chúc mừng , Trang Tử Ngang, cạn ly!"
Trang Tử Ngang cụng ly với chính  trong gương,  uống một  cạn sạch.
Đêm đó, trong căn nhà nhỏ đơn sơ ,  ngủ một giấc ngon lành.
Cậu mơ thấy  hóa thành một con bướm, vui vẻ vỗ cánh bay khắp danh lam thắng cảnh, ngắm  cảnh sắc mùa xuân của nhân gian.
Sáng hôm , tia nắng đầu tiên chiếu  cửa sổ.
Tiếng "ting" của điện thoại đánh thức Trang Tử Ngang khỏi giấc mơ.
Cậu lấy điện thoại từ  gối , thấy tin nhắn trả lời của Tô Vũ Điệp, cơn buồn ngủ lập tức tan biến.
"Mình tự  bánh trôi,    ăn ?"
Trang Tử Ngang lập tức trả lời: "Được chứ,   mua đồ uống nhé, sữa tươi  sữa đậu nành?"
"Sữa đậu nành , đợi  ở trạm xe buýt nhé." Lần  Tô Vũ Điệp trả lời ngay lập tức.
Trang Tử Ngang vội vàng xuống giường,  nhà vệ sinh tắm nước nóng.
Cậu  thói quen tắm  buổi sáng, vì  thể gội đầu luôn cho tiện.
Chiếc áo sơ mi hoa đó,   mặc  nữa.
Hôm qua  siêu thị với Tô Vũ Điệp,  mua vài bộ quần áo mùa xuân đang giảm giá, chọn một chiếc áo khoác mỏng màu xanh nhạt mặc với quần dài đen.
Như  mới đúng với hình tượng học sinh ngoan của .
Khi rời khỏi nhà,  xé một tờ lịch.
Cứ như thể mạng sống của  đang  cụ thể hóa, từng tờ từng tờ một,  chính tay  xé .
Xuống lầu, Trang Tử Ngang thấy chị hàng xóm đang tập thể dục buổi sáng, liền chào hỏi: "Chào chị ạ."
Chị hàng xóm  : "Tiểu Trang  học ? Cô gái hôm qua  ở  với cháu ?"
"Chị đừng trêu cháu, cô  là bạn của cháu."
"Được ,  trẻ thì nên yêu đương, rảnh thì dẫn cô  về nhà chơi nhé."
Tô Vũ Điệp xinh xắn, ngoan ngoãn,   tính cách lạc quan, vui vẻ.