Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-11-04 04:18:41
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lăng Thân hô hấp cứng , vội vàng xua tay: “Không ! Ta học!”

 

“Vậy còn thất thần gì?”

 

“Ta đây liền dọn sách!” Lăng Thân vội vàng chạy như bay ngoài, sợ chậm một bước.

 

Lăng Kiêu bộ dạng hấp tấp rời của , giữa mày nhíu , đại ca dạy dỗ kiểu gì, nuôi thành cái tính tình nóng nảy .

 

Lăng phụ sớm, Lăng Thân mới ba tuổi thì cha qua đời.

 

Lăng phụ cũng là sách, chỉ là thi nhiều năm vẫn chỉ là một đồng sinh, nhưng cũng vỡ lòng cho Lăng Trần và Lăng Kiêu, cũng kỳ vọng bọn họ thể thành giấc mộng Trạng Nguyên mà ông thể thành.

 

Lăng Trần kỳ thật chút thiên tư, nhưng đáng tiếc sinh mang bệnh, con đường công danh tự nhiên cũng chặt đứt, cho nên Lăng phụ càng coi trọng Lăng Kiêu, bởi vì Lăng Kiêu thông minh lanh lợi, ông cho rằng chỉ cần thời gian, con thứ hai nhất định thể thành tài.

 

sách là một khoản chi tiêu lớn, khi Lăng phụ qua đời, Lăng Trần bệnh, Lăng Thân còn nhỏ, gánh nặng gia đình rơi xuống vai Lăng Kiêu, năm mới chín tuổi, qua đồng thí, trực tiếp vứt bút sách nữa, giúp mẫu gánh vác gia nghiệp.

 

Từ đó tam giáo cửu lưu, cái gì cũng dấn .

 

Mười bốn tuổi thời điểm triều đình trưng binh, một nam đinh thể đổi lấy 5 năm miễn thuế, trong nhà lấy tiền thuế, chút do dự liền .

 

Chuyến chính là mười năm, cho đến hôm nay mới trở về.

 

Mười năm nay để sống sót nơi mũi đao l.i.ế.m máu, chiến trường đẫm máu, chỉ chính .

 

ở nhà, Lăng Trần tự nhiên cũng gánh vác trách nhiệm giáo dưỡng tam , xem vẫn là đại ca quá mức buông thả.

 

Không chỉ là buông thả Lăng Thân, mà còn buông thả cả Khương Nguyệt Dao.

 

Nghĩ đến đây, bất mãn nhíu mày.

 

Nguyệt Dao ở tại lầu một, ngay sát vách Lâm thị, cũng tiện bề chăm sóc bà.

 

Tới gần hoàng hôn, Nguyệt Dao phòng bếp nấu cơm, đầu bếp nữ cản .

 

“Đại phu nhân , việc để bọn nô tỳ .”

 

Nguyệt Dao xưng hô như quen, sửng sốt một lúc mới phản ứng : “Ta sợ nương ăn hợp khẩu vị.”

 

“Vậy đại phu nhân chỉ điểm bọn nô tỳ , nô tỳ sẽ nhớ kỹ.” Đầu bếp nữ lành .

 

“Được……”

 

Chờ đến khi xong thức ăn, Nguyệt Dao mới gọi Lâm thị thức dậy, mời bà nhà ăn dùng cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-12.html.]

 

Mà tiểu nha thì lên lầu hai, mời Lăng Kiêu cùng Lăng Thân cũng xuống.

 

Lâm thị ngủ một giấc khí sắc hơn nhiều, Nguyệt Dao gắp cho bà món bà thích ăn: “Nương cũng đừng ngủ lâu quá, bằng ban đêm ngủ .”

 

Vừa nhấc mắt, liền thấy Lăng Kiêu cùng Lăng Thân tới, bọn hạ nhân hành lễ, lui sang một bên.

 

Lăng Kiêu ở phía , Lăng Thân theo ở phía , tiến , khí trong phòng đều theo đó mà căng thẳng lên nhiều.

 

Ngay cả Lâm thị cũng tự giác mà khẩn trương một chút.

 

“Nương thể đỡ chút nào ?” Lăng Kiêu vén áo bào xuống.

 

“Ngủ một giấc cảm thấy hơn nhiều, con bận việc của con , Nguyệt Dao bồi, cần lo lắng.”

 

Lăng Kiêu liếc Nguyệt Dao, Nguyệt Dao cúi đầu gắp thức ăn.

 

Lâm thị về phía Lăng Thân, trách : “Nhị ca con đủ bận , con còn quấy rầy nó?”

 

Lăng Thân đầy mặt ủ rũ, cố gắng gượng : “Nhị ca bảo ở trong thư phòng của ôn thư, còn thể dạy một ít chuyện triều đình.”

 

Lâm thị vui mừng : “Vậy cũng , nhị ca con từ nhỏ thông minh, nếu cha con sớm, nhị ca con lẽ sớm thi đậu Trạng Nguyên!”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Nguyệt Dao nhịn trộm liếc Lăng Kiêu, một đằng đằng sát khí như , thế mà cũng từng chăm chỉ sách?

 

Quả thực thể tưởng tượng nổi.

 

Nàng cho rằng thư sinh đều nên giống như phu quân, ôn tồn lễ độ, rốt cuộc sách trọng nhất là lễ pháp.

 

Lăng Thân lành: “Vâng, con sẽ chăm chỉ.”

 

Lăng Kiêu gật gật đầu: “Tam vẫn là chăm chỉ.”

 

Lăng Thân nuốt nuốt nước miếng, miễn cưỡng vui.

 

mí mắt nhị ca, đương nhiên là dám lơ là một chút nào.

 

Tưởng tượng đến những ngày tháng như còn kéo dài nửa tháng, liền cảm thấy sống còn gì luyến tiếc.

 

Lâm thị thở dài một tiếng: “Cũng may con trở , bằng đại ca con , nhà còn nên .”

 

“Nương yên tâm, hết thảy con.” Lăng Kiêu trầm giọng .

 

 

Loading...