Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-11-04 23:08:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời còn , liền bỗng nhiên cảm giác một luồng khí thế sắc bén, Lăng Kiêu sắc mặt u ám bước qua, thậm chí thấy nàng.

 

Trần Thi Vận gắng gượng dừng bước chân, dám tiến thêm một bước nào nữa.

 

Nàng vẫn luôn tính tình lạnh nhạt, cũng thủ đoạn sấm sét của , nhưng đầu tiên chứng kiến khí thế khiến run sợ như của .

 

Nàng dám lên tìm xui xẻo.

 

Nguyệt d.a.o tụt Lăng Kiêu ba bước, đuổi theo bước chân cũng thấy mệt.

 

Chân dài bước chân lớn, nàng trừ phi chạy chậm suốt một đường mới thể theo kịp.

 

Chờ khỏi Đông Cung, nàng tụt bảy tám bước.

 

Nguyệt d.a.o đều từ bỏ, dù cũng cần thiết cùng về phủ, lẽ cũng về phủ.

 

Nghĩ như thế, nguyệt d.a.o cũng lười theo nữa, đơn giản thả chậm bước chân.

 

Lăng Kiêu nghiêng đầu, nhận thấy bước chân nữ nhân phía càng ngày càng chậm, mím môi, cũng thả chậm bước chân của .

 

Nguyệt d.a.o vốn dĩ mặc kệ, còn nghĩ nhất định mất dạng, ai ngờ ngẩng đầu, thấy cách giữa họ chỉ còn ba bước.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Nàng ngơ ngẩn bóng dáng màu huyền mắt, bỗng nhiên chút mờ mịt.

 

Nàng đôi khi cảm thấy Lăng Kiêu tính tình tệ, luôn tìm cách đối nghịch với nàng, dường như chán ghét nàng.

 

đôi khi, nàng cảm thấy dường như chán ghét nàng đến thế.

 

Con đường dài trong cung, vô cùng yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng cung nhân ngang qua, cũng là lặng lẽ cúi đầu sang một bên, dám lên tiếng quấy rầy.

 

Nàng nhẹ nhàng liền đuổi kịp bước chân , nhanh chậm con đường trong cung , hai bên tường cao màu son dường như dựng lên một rào chắn, ngăn cách họ với thế giới bên ngoài.

 

Lăng Kiêu bao giờ đường chậm như , bất ngờ hề thấy mất kiên nhẫn, thể thấy tiếng bước chân từng bước một của nàng ở lưng, nhẹ chậm, sự bực bội đè nén trong lòng nhiều ngày cũng nháy mắt tiêu tan, đầu tiên cảm nhận sự bình yên.

 

Hắn bỗng nhiên trong lòng nảy một ý nghĩ, nếu con đường thể cứ mãi như thì bao.

 

“Cung tiễn hầu gia.”

 

Cấm quân ôm quyền hành lễ.

 

Hắn hồn, thấy cửa cung nguy nga, họ tới cửa cung.

 

Xe ngựa của Lăng gia vẫn đang chờ ngoài cung, Xích Ảnh cũng dắt ngựa của Lăng Kiêu chờ sẵn.

 

Nguyệt d.a.o c.ắ.n cắn môi , chút tự nhiên mở miệng: “Vậy về phủ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-52.html.]

 

Lăng Kiêu chuyện, trực tiếp xoay lên ngựa, nhưng cũng rời , mà là chờ nguyệt d.a.o lên xe ngựa.

 

Nguyệt d.a.o cho rằng sẽ , thấy còn đang đợi, liền cũng vội vàng lên xe.

 

Lăng Kiêu lúc mới đá bụng ngựa, về phủ.

 

Đến trong phủ, Lăng Kiêu liền lập tức về thư phòng tiền viện, một câu cũng .

 

Nguyệt d.a.o trong lòng bất an, chuyện hôm nay, thật sự cứ như cho qua ?

 

Hay là, đang ém chiêu lớn?

 

Đối với nàng chắc là đến mức , xử lý nàng dễ như trở bàn tay ? Sao thể phiền đến nhất phẩm quân hầu hạ nén giận với nàng?

 

cố tình, chuyện hình như cứ như trôi qua.

 

Liên tiếp mấy ngày trôi qua, Lăng Kiêu thậm chí còn lộ mặt nào.

 

Nguyệt d.a.o dần dần yên lòng, xem thật sự rảnh so đo với nàng.

 

Xuân nhi hì hì : “Nô tỳ phu nhân đa tâm , hầu gia nào thể thù dai như chứ? Hơn nữa, còn lão phu nhân nữa, lão phu nhân thương phu nhân, nhất định sẽ để phu nhân chịu ủy khuất.”

 

Nguyệt d.a.o lắc lắc đầu: “Ta lão phu nhân khó xử.”

 

Lâm thị đối xử với nàng , nàng gây phiền phức cho bà.

 

Nguyệt d.a.o đôi mắt kiên định lên: “ cũng nén giận, nếu thật sự dung , cùng lắm thì dọn ngoài, dù cũng cửa hàng của .”

 

Cái danh trưởng tức hầu phủ , nàng cũng hiếm lạ.

 

Xuân nhi vội : “Phu nhân đừng , hầu phủ lớn như thể dung phu nhân chứ? Phu nhân là cưới hỏi đàng hoàng cửa, ai cũng gì, lão phu nhân cũng cho phép!”

 

“Ta chỉ là lỡ như, luôn chừa cho một đường lui.” Nguyệt d.a.o .

 

“Phu nhân .”

 

“Ta hôm nay ngoài một chuyến.” Nguyệt d.a.o kéo ngăn kéo , lấy một chồng bản thảo sách, “Còn đến Hi Xuân Lâu gặp Mạc công tử, đưa bản thảo sách của phu quân cho xem.”

 

“Vừa lúc hôm nay cũng là ngày đưa hương liệu, nô tỳ bảo chuẩn xe ngay.”

 

“Ân.”

 

Hi Xuân Lâu.

 

 

Loading...