CHỊ EM SONG SINH - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-06-14 17:53:08
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay đang ở ngoài đồng gặt lúa thì anh Hùng cạnh nhà Quỳnh Hoa tất tả chạy đến. Anh bước xuống ruộng, đi nhanh tới chỗ Quỳnh Hoa. Cái nóng như thiêu đốt,mồ hôi trên mặt chảy dài thế mà anh Hùng vẫn không chịu lao đi mà liền gấp gáp thông báo cho Quỳnh Hoa một tin
-Hoa ơi… Hoa ơi?
Quỳnh Hoa đang lom khom gặt lúa, nghe có tiếng gọi mình cô lập tức ngước mặt lên, nhìn thấy anh Hùng dù đang mệt cô vẫn nhẽo nụ cười trả lời
-Anh Hùng gọi em ạ?
Hùng gật đầu, đôi mắt nhìn Hoa đầy thương cảm
-Em về nhà đi. Bên nhà ông Chung đang cho người sang tìm em kìa?
Quỳnh Hoa nghe vậy liền nhíu mày khó hiểu
-Ơ họ tìm em? Có chuyện gì sao anh?
-Em về đi rồi rõ.
Hoa nghe anh Hùng nói vậy cũng vội vàng cầm cái liềm lên rồi tất tả chạy vội về nhà. Ngó thấy nhiều người đang đứng, lại có một bà cô mập mạp trắng trẻo đang đứng chửi đổng với em gái mình, tâm trạng Quỳnh Hoa phút chốc toả ra thấy bất an
-Các người về đi, về mà nói với ông Chung chị tôi sẽ không bao giờ chịu làm vợ ông ta đâu. Trâu đã già, răng đã rụng mà còn muốn gặm cỏ non hả?
Quỳnh Giao đang chống tay trả treo lại bà ta với cái giọng lanh lảnh, nhưng bà ấy vẫn không hề khó chịu lại cứ cười cười nói
-Cô không chịu nhưng biết đâu chị cô lại đồng ý thì sao? Về làm vợ ông Chung đó là phước ba đời của nhà cô dấy, bao nhiêu người ở ngoài kia muốn còn không được kia kìa?
-Vậy đứa nào muốn thì bà cứ tới mà hỏi cưới về cho ông ta, mần chi tới nhà tôi rồi nói dong nói dài. Chị tôi chắc chắn sẽ không đồng ý?
-Không đồng ý thế thì cô và chị cô chuẩn bị trả nợ cho ông Chung đi.. hai năm qua cha mẹ cô mượn nợ nhà ông Chung là 50 đồng bạc chẵn. Có giấy nợ hẳn hoi đây. E rằng có bán hết cái nhà này cũng không đủ trả cho người ta đâu. Chi bằng lấy ông ấy, còn được thêm tiền cỗ bàn…
-Bà…?
Quỳnh Giao cầm tờ giấy nợ đã bạc màu, nhìn dấu vân tay bên dưới của mẹ mà lòng đau như cắt, nhưng cũng không khỏi hoang mang vì số nợ quá lớn này. Cứ thế cô không nói gì nữa cả, chỉ bóp chặt tờ giấy trong tay nghiến răng nghiến lợi nhìn bà mập đó mà không nói nên lời.
Từ ngoài cổng, Quỳnh Hoa đã nghe tất thảy mọi chuyện. Cô cũng không khỏi lo lắng vì món nợ của gia đình, thế nhưng Quỳnh Hoa trầm tĩnh hơn em gái, cứ thế cô hít một hơi thật mạnh vào lồng n.g.ự.c để lấy lại tinh thần rồi đi vội vào nhà.
-Chị ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-em-song-sinh/chuong-2.html.]
Giao cất lên tiếng gọi, nhưng Quỳnh Hoa chỉ mỉm cười trấn an em gái mình rồi nhìn sang người đàn bà đó. Cô nói
-Thế tôi về đó làm vợ ông ấy thì ông ta sẽ xóa nợ cho gia đình tôi có đúng không?
Bà ta nhìn thấy Quỳnh Hoa, nét đẹp dịu dàng và duyên dáng, lại thêm giọng nói mềm mỏng khiến bà nãy giờ đang bực tức trong lòng vì tranh cãi với Quỳnh Giao giờ đây tâm trạng cũng cởi mở hơn rồi. Bà ta gật đầu. Lại nói thêm vào cố tình lấy lòng Quỳnh Hoa.
_Đúng đúng? Chẳng những cô về làm vợ ông Chung cô sẽ được xóa nợ, mà ông Chung còn cho cô một mớ tiền nữa để cô tu sửa lại nhà, còn lo cho em cô ăn học đàng hoàng tới nơi tới chốn. Cô suy nghĩ kỹ đi, cơ hội hiếm có đấy?
Quỳnh Hoa nghe bà ta nói vậy, dù trong lòng cô chẳng muốn chút nào vì cô biết ông Chung đã già, lại có cả vợ, cô về đó chỉ mang danh là vợ lẽ của ông. Nhưng mà khi nhìn lại ngôi nhà của mình, nhìn lại đứa em cùng tuổi vẫn đang dang dỡ việc học, Quỳnh Hoa lại có thêm động lực mà đồng ý, nếu hy sinh đời cô để đổi lại nhiều lợi ích thì cô đồng ý cùng đáng thôi mà.
-Chị hai, không được em không đồng ý cho chị đi làm lẽ cho người ta đâu? Bất quá cứ kêu ông ta tới đây mà lấy mạng luôn hai chị em mình là được.
Quỳnh Hoa nhìn em gái mình, một trận cảm xúc đau lòng dâng lên, thật sự cô cũng đâu muốn, nhưng cha mẹ đã mất, chỉ còn hai chị em nương náo qua ngày, giờ đây lại có cơ hội tốt để giúp Quỳnh Giao ăn học để đổi đời thì sao Quỳnh Hoa cô lại bỏ qua cho được.
Nắm lấy tay em gái. Quỳnh Hoa rưng rưng nói
-Em đừng lo cho chị. Xem ra chị mà về đó có khi còn tốt em ạ?
Quỳnh Giao nhìn chị lắc đầu. Cô thật sự không cam tâm
-Em không muốn chị rời xa em, không muốn chị đi làm vợ cái ông già đó. Chị suy nghĩ lại đi chị.
Mặc cho Quỳnh Giao can ngăn rồi nhìn đám người nhà ông Chung đang đứng đợi câu trả lời của cô đến mức mất cả kiên nhẫn. Nên cuối cùng Quỳnh Hoa chỉ đành ôm lấy em gái mình, cố trấn an Quỳnh Giao lại cho em mình đừng lớn tiếng nữa. Sau đó Quỳnh Hoa quay sang nhìn người đàn bà đứng đối diện mình.
Cô nói
-Bà về báo lại với ông Chung rằng tôi đồng ý. Bảo ông ấy cho ngày giờ tôi sẽ tự sang mà không cần cưới hỏi gì đâu. Chỉ mong ông ấy xóa nợ cho gia đình tôi, cho em tôi được tiếp tục đi học lại là tôi đã mãn nguyện rồi.
Bà ta nghe câu trả lời của Quỳnh Hoa thì vô cùng hài lòng, miệng bà cười đến không khép được cứ gật gật đầu hứa với Quỳnh Hoa sẽ nói lại cho ông Chung biết chuyện rồi tới ngày làng sẽ qua rước cô.
Xong chuyện đám người họ vội vàng rời đi. bỏ lại nơi ngôi nhà nhỏ của Quỳnh Hoa sự cô độc tuyệt đối, Quỳnh Hoa như chôn c.h.ặ.t c.h.â.n tại chỗ, trái tim lúc này như thắt chặt lại. Cả hai chị em nhìn nhau ôm nhau khóc nức nở mà chẳng nói được lời nào…
Cũng vì chữ nghèo mà khiến cuộc đời của hai cô gái từ nay thay đổi. Quỳnh Giao , Quỳnh Hoa hai chị em song sinh kể từ giờ phút này trở đi mỗi cô gái sẽ mang một số phận khác nhau. Người về nơi chín suối, người ở lại mang bao nổi hận thù…
Ngày Quỳnh Hoa về bên nhà ông Chung bầu trời đột nhiên xám xịt, sấm chớp đùng đùng, mưa như trút nước ngập cả các con đường làng như khóc thương cho số phận của Quỳnh Hoa.
Mấy người trong làng đang quây quanh nhà Quỳnh Hoa để xem đám cưới, thấy hiện tượng bầu trời không tốt họ lại bắt đầu bàn tán nói ra những lời ác ý
-Bây giờ là mùa hè sao thời tiết lại chuyển mưa đột ngột thế này không biết?