CHỈ MỘT KHOẢNH KHẮC ĐỂ YÊU - Chương 9: Cái giá của sự hoàn hảo
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:14:35
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
(Mở đầu bằng tiếng công bố kết quả vang vọng khắp hội trường. Âm thanh môi trường: Hàng trăm tiếng thì thầm, tiếng thở dốc, khí căng thẳng cực độ.)
Hai Tuần Sau. Buổi Lễ Tổng Kết Học Kỳ.
Hội trường Học viện Ánh Sao như nén chặt bởi sự căng thẳng. Đây là khoảnh khắc công bố danh sách 10 học sinh đầu, và quan trọng nhất, là chiến thắng danh hiệu "Học sinh ưu tú nhất học kỳ" cùng với dự án nghiên cứu đột phá.
Lâm Kiệt ở hàng ghế đầu tiên dành cho học sinh giỏi nhất, đeo cặp kính gọng bạc, khuôn mặt lạnh lùng, hảo đến đáng sợ. Cậu ai, đôi mắt chỉ tập trung sân khấu, một chút biểu cảm.
Hạ Nguyệt ở hàng ghế cuối cùng, vị trí từng là "nhà tù an " của cô. Ba lô của cô chân, và trong tay cô là chiếc thẻ nhớ USB lạnh lẽo. Cô thành lời hứa. Cô gửi công trình.
(Tiếng hệ thống: Lý Trí: 90%. Cảm xúc: 10%. Nhiệm vụ Hoàn thành: Hoàn thành công trình và đạt vị trí 1.)
Giọng Hiệu trưởng vang lên: "Và, với điểm tuyệt đối đầu tiên đạt trong lịch sử học viện, cùng với một công trình nghiên cứu 'Tối Ưu Hóa Rủi Ro' mang tính đột phá và ứng dụng cao... chúng xin chúc mừng..."
Cả hội trường nín thở.
"...HẠ NGUYỆT! Học sinh lớp 11A!"
Ầm!
Một tiếng động lớn như sấm sét nổ tung trong hội trường. Hàng trăm ánh mắt đổ dồn về phía cuối khán phòng. Cô gái cá biệt, kẻ thứ 51, vượt qua tất cả để giành vị trí Một, một cú lật đổ ngoạn mục từng .
Hạ Nguyệt dậy, bước giữa những ánh mắt kinh ngạc, ngưỡng mộ, và cả đố kỵ. Cô ngang qua Lâm Kiệt.
Lâm Kiệt đầu .
"Chúc mừng," Lâm Kiệt , giọng đều đều, một gợn sóng. "Em thành mệnh lệnh một cách tối ưu."
Hạ Nguyệt dừng . "Đây là lời hứa của , Kiệt. sẽ để nó trở nên vô nghĩa."
Cô bước lên sân khấu. Ánh đèn flash lóe lên. Chiếc cúp vô địch lạnh lẽo trong tay cô. Cô thắng. Cô chứng minh .
(Âm thanh môi trường: Tiếng giày cao gót "cộp cộp". Không khí căng thẳng, mùi nước hoa rẻ tiền.)
Buổi tiệc chúc mừng đó diễn trong căng tin lớn của trường. Hạ Nguyệt ở góc khuất, cảm thấy lạc lõng giữa những lời chúc tụng giả dối.
"Chà, Hạ Nguyệt. Cậu giấu giỏi thật đấy," Tô Tuyết xuất hiện. Cô đeo một chiếc váy hội đắt tiền, nhưng khuôn mặt thì méo mó vì ghen tức.
"Cảm ơn," Hạ Nguyệt đáp gọn lỏn.
"Đừng giả vờ nữa. Cô nghĩ ?" Tô Tuyết rít lên. "Cái công trình ... là của Lâm Kiệt. Cô lấy trộm nó! Cô lừa dối tất cả !"
"Lừa dối?" Hạ Nguyệt khẩy. "Tuyết, cô thật sự nghĩ rằng, nếu bộ não của , Lâm Kiệt thể tạo thuật toán tối ưu hóa rủi ro phi truyền thống đó ư? Công thức đó xây dựng dựa lý thuyết hỗn loạn mà yêu thích. Đó là sản phẩm hợp tác, nhưng là thiện và đặt tên cho nó."
Tô Tuyết mất bình tĩnh. "Cô nghĩ cô thể chiến thắng bằng cách ? Lâm Kiệt gia đình khóa chặt. Anh còn quan tâm đến cô nữa. Anh trở thành một hảo, cảm xúc, khiếm khuyết. Anh tự vứt bỏ cô !"
"," Hạ Nguyệt thừa nhận, ánh mắt cô đột ngột dịu , nhưng vẫn sắc lạnh. "Anh vứt bỏ . đổi , sự bảo vệ. Còn cô? Cô đang gì ngoài sự ghen tị?"
" ... ..." Tô Tuyết đột ngột chỉ Lâm Kiệt đang chuyện với Hiệu trưởng ở phía xa. " thứ cô ! Tấm Lá Chắn Tối Thượng của chỉ bảo vệ cô. Nó còn tuân thủ điều khoản cuối cùng... Anh tham gia khóa huấn luyện bí mật của tập đoàn Lâm gia. Một khóa huấn luyện đặc biệt, nơi sẽ trở thành một công cụ thể thiếu của gia tộc."
"Huấn luyện gì?" Hạ Nguyệt nhíu mày. Cô từng về điều .
"Khóa huấn luyện Thử nghiệm Rủi ro Cao," Tô Tuyết một cách độc địa. "Điều khoản đó bí mật thêm . Anh loại bỏ cảm xúc, nhưng nghĩa là miễn nhiễm với cái c.h.ế.t. Chỉ là sẽ sợ hãi khi đối diện với nó thôi. Cô nghĩ Lâm Kiệt hy sinh cảm xúc để đổi lấy một cuộc sống an nhàn ? Không! Anh hy sinh để đối mặt với rủi ro cao nhất, chút run sợ, chỉ để đổi lấy sự an tuyệt đối cho cô."
Nụ môi Hạ Nguyệt vụt tắt. Cô hiểu.
Lâm Kiệt tạo hòn đảo an bằng cách trốn thoát. Cậu tạo nó bằng cách tự bước tâm bão, trở thành một con tàu cần neo, sợ bão tố, để giữ cho bến bờ của cô luôn yên bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-mot-khoanh-khac-de-yeu/chuong-9-cai-gia-cua-su-hoan-hao.html.]
Sự hảo vô cảm mà Lâm Kiệt thể hiện là sự từ bỏ. Đó là công cụ hy sinh của .
(Âm thanh môi trường: Tiếng xe cấp cứu hú vang. Không khí hỗn loạn, tiếng la hét xa vọng.)
Hạ Nguyệt bỏ chạy khỏi Tô Tuyết, chạy thẳng đến chỗ Lâm Kiệt.
"Kiệt!" Cô nắm lấy tay . Bàn tay đó vẫn lạnh như băng, nhưng cô cảm nhận một luồng năng lượng nóng rực đang ẩn sâu bên trong.
"Hạ Nguyệt," Lâm Kiệt , đôi mắt hảo đó cô. "Em nên ở đây. Mệnh lệnh của là giữ cách."
"Khóa huấn luyện! Điều khoản rủi ro cao! Anh định gì?" Cô gần như gào lên.
"Đó là chi phí cần thiết," Lâm Kiệt đáp, giọng điệu lý trí. "Thuật toán rủi ro em và phát triển thể giúp vượt qua 99.99% các tình huống. Rủi ro còn là 0.01%. Đó là một phép tính tối ưu."
"Anh loại bỏ cảm xúc, nhưng cảm xúc đó mới là thứ giúp phán đoán những rủi ro phi logic! Anh là một thiên tài, là một cỗ máy!"
" là một cỗ máy hảo, Nguyệt," lạnh lùng sửa lời.
"Anh hứa với ! Anh hứa sẽ cùng phá vỡ đường biên! thắng , Kiệt! Vị trí 1 là của ! !" Nước mắt cô trào , đầu tiên khi trở về.
"Em . Giờ thì, mệnh lệnh tiếp theo của dành cho em: Hãy sống."
Đột nhiên, Lâm Kiệt ngã gục xuống.
Không là một cơn đau, là sự yếu đuối. Chỉ đơn giản là đột ngột tắt nguồn.
Hạ Nguyệt ôm lấy cơ thể . Da thịt Lâm Kiệt lạnh toát, nhưng nhịp tim thì ngừng đập.
(Tiếng hệ thống: Cảnh báo Công cụ Tối Ưu Hóa hệ thống. Lý Trí Vô Hạn dẫn đến xung đột logic, gây Sốc Điện Tim Tức Thời.)
"Kiệt! Không!" Hạ Nguyệt hét lên.
Một tờ giấy nhỏ rơi từ túi áo Lâm Kiệt. Hạ Nguyệt run rẩy mở . Đó là một bức thư tay, bằng nét chữ nguệch ngoạc, đầy hỗn loạn mà cô quen thuộc:
"Nguyệt. Nếu em đang cái , nghĩa là thành công trong việc tạo hòn đảo an cho em. xin . thể lập trình trái tim . Nó vẫn giữ một chút 'hỗn loạn' duy nhất. yêu em, và sự hảo g.i.ế.c c.h.ế.t vì thể chấp nhận rủi ro lớn nhất: mất em."
"Gương vỡ . Đừng cố chấp. Hãy nhớ về những ngày chúng trốn học. Đó là cuộc sống mà em . Sống nhé, kẻ phá vỡ đường biên của ."
(Tiếng hệ thống: Lâm Kiệt: Vô cảm 100%. Cảm xúc duy nhất sót : Tình yêu hy sinh (1%) gây xung đột logic. Lâm Kiệt c.h.ế.t.)
Hạ Nguyệt ôm lấy cơ thể lạnh lẽo của , tiếng của cô hòa lẫn với tiếng còi xe cấp cứu đang chạy tới. Cô giành vị trí Một, nhưng mất tất cả.
(Tiếng hệ thống: Ký chủ Hạ Nguyệt: Lý Trí 95%. Cảm xúc: 5%. Nhịp tim: 150 bpm. Đang vượt ngưỡng an .)
Sự đau đớn khủng khiếp cô thể thở . Cô thắng, nhưng thua đau đớn nhất.
Gương vỡ . Và sẽ bao giờ lành .
(Tiếng hệ thống: Nhiệm vụ cuối cùng kích hoạt: Sống Sót với Ký Ức.) [Phần thưởng cho việc duy trì lý trí: Ký ức về Lâm Kiệt vĩnh viễn xóa bỏ. Hình phạt nếu cảm xúc vượt ngưỡng: Tự hủy hoại bản .]
Hạ Nguyệt nhắm mắt . Cô hít một sâu, mùi bạc hà và sách cũ vẫn còn vương vấn áo Lâm Kiệt.
Không. sẽ gục ngã. sẽ sống. Vì đó là mệnh lệnh cuối cùng của .
(Tiếng hệ thống: Lý Trí: 90%. Cảm xúc: 10%. Trở Cân Bằng.)
Hạ Nguyệt mở mắt. Khuôn mặt cô giờ đây còn nước mắt, chỉ còn sự lạnh lùng và một nỗi đau thấu trời.