".. Có." Quý Minh Sùng cũng  ngờ gươm của   vẫn  cùn, hiệu suất  việc vẫn  cao.
 
"Vậy thì ." Mẹ Quý hài lòng, lúc chuẩn  rời phòng dừng  một chút: "Về  Tố Tố chính là em gái của con, con  đối với nó  một chút."
 
Chưa tới bảy giờ, sắc trời    tối sầm.
 
Mẹ Quý mời ba  nhà bà Vương cùng với Thịnh Viễn đến  chứng. Vừa bắt đầu mấy  đều   nguyên nhân  Quý mời cơm, bà Vương  bạn  của  Quý cũng  quá rõ nội tình bên trong. Thấy mặt  Quý tràn đầy sắc hồng, còn mặc quần áo mới, bà  khỏi trêu chọc: "Người chị em, đây là  tuyên bố chuyện  gì ?"
 
"Là chuyện vui vô cùng lớn." Mẹ Quý mặt mày hớn hở,  Nguyễn Tố đang  bên cạnh bà,  nâng chiếc ly  mặt  dậy: "Hôm nay mời   đến giúp     chứng. Về , Tố Tố chính là con gái của ,  đúng, là con gái nhà họ Quý."
 
Nguyễn Tố cũng mặc quần áo mới,   là ăn canh nóng  là máy sưởi trong phòng quá ấm,  khuôn mặt trắng nõn của cô lặng lẽ lan tràn sắc đỏ. Cô nhấp miệng , cũng nâng ly  mặt lên,    nên  gì.
 
Rõ ràng hôm nay còn ở  mạng tìm  nhiều từ để nâng cốc chúc mừng, nhưng lời đến bên miệng     .
 
Cô đỏ mặt gọi  Quý một tiếng "".
 
Chuyện  liền xem như là  định đoạt xong.
 
Bà Vương đầu tiên là kinh ngạc liếc  Quý Minh Sùng một cái,  ngờ    mà   ý tứ với Nguyễn Tố  phương diện . Trong lòng bà  khỏi thở dài, quả là   mắt  .. Sau  lấy  tinh thần, vội vàng  nóng  khí, vui tươi hớn hở mà : "Hôm nay đúng là ngày vui lớn. Người chị em,  ở đây chúc mừng bà,    con gái   quan tâm hiểu chuyện.  cũng  Tố Tố  con gái của  đây !"
 
Mẹ Quý : "Vậy bà đừng  giành với ."
 
Mẹ Quý   qua  Nguyễn Tố, từ trong túi lấy  một bao lì xì dày đưa cho cô.
 
Nguyễn Tố đỏ mặt nhận qua, giọng   nhẹ  mềm: "Cảm ơn ."
 
Mẹ Quý   Quý Minh Sùng nửa ngày   chuyện, nhắc nhở : "Minh Sùng, con  là    , nhanh cho em gái một bao lì xì."
 
Thịnh Viễn  bên cạnh Quý Minh Sùng lúc  mới lấy  tinh thần: "Bá mẫu, Nguyễn Tố, con vẫn   chuyện ,  chuẩn  bao lì xì.."
 
Bà Vương ha ha  lớn: "Cậu     trai của Tố Tố,  cần cho bao lì xì."
 
Thịnh Viễn : "Như  a."
 
Quý Minh Sùng lấy từ trong túi áo  một cái bao lì xì đưa cho Nguyễn Tố,  dáng vẻ e thẹn của Nguyễn Tố,  mỉm : "Cho em."
 
Nguyễn Tố còn  lấy hết can đảm  cảm ơn  hai.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-111.html.]
Một bên Đậu Tương tựa hồ mới phát hiện xảy  chuyện gì, trợn tròn đôi mắt,  dám tin mà hỏi: "Con   thím  ?"
 
Trời ơi! Tại !
 
Bà Vương sờ sờ đầu nhỏ của Đậu Tương, dỗ dành : "Con   thím, nhưng con  thêm một  cô nha. Sau  Tố Tố chính là cô của con ,   cũng   ?"
 
"Cô?" Đậu Tương nghiêng đầu, lúc lắc: "Gọi cô thật kỳ cục,  là, con cũng như   gọi Tố Tố ~"
 
Nguyễn Tố  tủm tỉm gật đầu: "Được a."
 
" con   chuẩn  bao lì xì." Đậu Tương sờ sờ túi, so với mặt nó còn sạch sẽ hơn, cái gì cũng  ..
 
Tiền tiêu vặt hôm nay nó đều mua kẹo .
 
"Hẳn là cô cho con bao lì xì." Nguyễn Tố đưa cho Đậu Tương một cái bao lì xì, mày mắt cong cong: "Đậu Tương, cho con."
 
Đậu Tương vui mừng nhận lấy, theo thói quen mà gọi: "Cảm ơn thím!"
 
Mẹ Quý sửa lời nó: "Tố Tố   thím của con , con  gọi cô."
 
"Ngao~Được ." Đậu Tương  tình nguyện mà gật đầu: "Con đều gọi quen  mà, cảm ơn cô, cảm ơn Tố Tố!"
 
Nó tựa hồ vẫn còn nghi hoặc,  phía Quý Minh Sùng: "Con    thể gọi thím  ?"
 
Quý Minh Sùng: "..."
 
Anh cũng  quen Đậu Tương gọi Nguyễn Tố là thím, đột nhiên gọi cô hoặc là Tố Tố..
 
Vẫn là  quen.
 
Mẹ Quý liếc con trai một cái,   về cháu trai, trịnh trọng khác thường mà : "Không thể gọi như ,  gọi cô,  ?"
 
Đậu Tương ai một tiếng: "Biết  ạ, ý tứ chính là  chú  lấy thím chứ gì?"
 
Lời  ..  Quý cũng   nên    tiếp.
 
Quý Minh Sùng gắp trong dĩa nột miếng cánh gà bỏ  chén của Đậu Tương,  mỉm  : "Quý Quân Đình, ăn đồ ăn nhiều chút."
 
Đột nhiên  gọi đại danh Đậu Tương lập tức yên tĩnh hẳn.