Cô  cũng  hiểu tại  phản ứng đầu tiên của bản   là bỏ chạy. Nơi đó cũng     camera.. đụng   còn đỡ, nếu như chạy trốn tình hình hẳn là sẽ trở nên nghiêm trọng. Lại , chỉ là đụng trúng, đưa bà lão đến bệnh viện bồi thường một  tiền thuốc men là  . Dòng suy nghĩ  nữa trở nên rõ ràng, cô   chậm trễ thời gian hơn nữa, khởi động xe    tìm bà lão . Kết quả xa xa liền thấy  một  đỡ bà lão  lên xe taxi.
 
Cách một  nhất định,   và bà lão  đưa lưng về phía cô , cô  cũng   rõ lắm, nhưng cô  nhận  quần áo của bà lão.
 
Bà lão  thể vịn  lên, hẳn là tình hình  nghiêm trọng lắm.
 
Nguyễn Mạn nghĩ như , trong lòng bình . Cô  đang chuẩn  chạy xe đến cùng đưa bà lão  bệnh viện, điện thoại đặt trong xe vang lên, hiển thị  gọi đến là Lâm Hướng Đông.
 
Cô  chỉ do dự một chút,  nhận điện thoại   xe taxi nhanh chóng chạy .
 
"Hướng Đông,  chuyện gì ?" Cô  hỏi.
 
"Em chuẩn  , tối nay cùng   tham gia một bữa tiệc." Trong điện thoại  lẽ Lâm Hướng Đông  bận, ngữ khí  chút gấp gáp: "Bữa tiệc hôm nay là   chủ,  thể đến trễ. Em nhanh chóng chuẩn , hai tiếng   đến đón em."
 
Lâm Hướng Đông vội vã,  đợi Nguyễn Mạn trả lời liền trực tiếp cúp máy.
 
Theo   thấy, Nguyễn Mạn khẳng định là  thời gian.
 
Nguyễn Mạn  đầu bên  điện thoại truyền đến tút tút tút báo máy bận, trong lòng thật rối rắm. Một mặt bây giờ đuổi theo xe khẳng định  thể đuổi kịp chiếc taxi , mặt khác Lâm Hướng Đông  lâu lắm   đưa cô   dự tiệc. Cô  đuổi theo xe taxi cùng đến bệnh viện, bữa tiệc  cô  cũng  đến kịp..
 
Không cần do dự rối rắm bao lâu, cô  liền  đầu xe hướng về đường về nhà mà chạy.
 
Đầu năm  loại sự cố như  quá nhiều, thông thường đều là ngầm điều giải. Cô   hề chạy trốn, chỉ là   tự   , về  tìm đến cửa, cô  bồi thường nhiều hơn chút tiền là  .
 
Cùng lúc đó,  xe taxi, Nguyễn Tố cẩn thận chú ý biểu tình của bà lão.
 
Phát hiện ánh mắt đối phương sáng rõ, sắc mặt cũng  khó coi, lúc  mới  yên tâm. Hôm nay cô đến bên  giải quyết công việc, gọi một chiếc taxi  đây, đang cùng với tài xế định xong đường , lúc   thấy bà lão   đất   lên .
 
Tài xế taxi vẫn luôn chú ý động tĩnh phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-124.html.]
 
"Bà bác, bà vẫn  chứ?" Nguyễn Tố nhẹ giọng hỏi.
 
Cô vẫn luôn dò hỏi bà lão một vài vấn đề, chính là hy vọng bà  thể bảo trì tỉnh táo.
 
Bà lão đỡ eo đang nhịn xuống đau đớn,   lắc lắc đầu: "Eo đau, phỏng chừng  thương ở eo,  điều hẳn là  nghiêm trọng. Cô gái, tâm địa con thật ."
 
Nguyễn Tố bật : "Con    ngang qua, nếu như   khác  ngang qua, nhất định cũng sẽ đưa bà đến bệnh viện."
 
Lời     giả.
 
Bây giờ cũng   là giờ tan tầm cao điểm, thật  xe khác  ngang qua,  thể thấy bà lão ngã  mặt đất cũng  lo.
 
"Vẫn  cảm ơn con. Cô gái, con yên tâm, bà  con là  bụng  việc , bà sẽ  lừa con, liền để  trai tài xế  chứng!"
 
Nguyễn Tố thấy dáng vẻ của bà lão trong khi  chuyện, trong lòng trấn định, xem  vấn đề hẳn là  lớn.
 
Tài xế taxi vui vẻ: "Bà yên tâm,  xe   thiết  tự động ghi âm. Có điều, thái thái, bà vẫn   rõ, đầu năm nay nơi nào cũng đều  camera, bà ngã nơi đó cũng   là góc c.h.ế.t của camera. Bà thật  lừa cô gái , pháp luật cũng  thể đáp ứng a!"
 
Lời  là  thật.
 
Chung quanh nếu   camera, Nguyễn Tố cũng  dám  suy nghĩ  chạy lên  giúp đỡ.
 
Chủ yếu là loại chuyện cứu   ngược  tin tức  lừa đảo quá nhiều , ai cũng  lưu ý nhiều hơn.
 
Bà lão  lời  cũng  tức giận,  ha ha : "Vậy thì ,    chuyện  vẫn  nhận  hồi báo . Bằng  trời cũng  đáp ứng. Cô gái, đợi lát nữa bà gọi điện cho con trai bà, để nó cảm ơn con thật !"
 
"Bà bác, thật sự  cần.." Nguyễn Tố bất đắc dĩ  .
 
"Đừng gọi bà bác nữa, gọi bà . Con trai bà đều  thể  ba con luôn .