"Ân, nếu ngày mai  , sẽ gọi điện thoại cho cô ." Nguyễn Tố vẫn là tiếp nhận tấm danh  .
 
Cùng lúc đó, Quý Minh Sùng ở bên ngoài  khi  chuyện hợp tác với   liền trực tiếp trở về nhà.
 
Lúc  Nguyễn Tố vẫn  trở về, Đậu Tương   xe của trường về đến nhà .
 
Vừa về đến nhà nó liền tuyên bố tin tức quan trọng, khuôn mặt nhỏ kích động đến độ phiếm hồng: "Cô giáo Bánh quy , sáng mai  hoạt động, buổi chiều  cần lên lớp!"
 
Trước   Quý  nhà trẻ  hoạt động liền  đau đầu.
 
Khi đó bà  chăm sóc con trai   giường  tỉnh, căn bản   thời gian, cũng   tinh lực  tham gia các loại hoạt động. Sau  Nguyễn Tố tới, nhà trẻ mỗi   hoạt động gì, giáo viên đều trực tiếp liên hệ Nguyễn Tố,  xem như giải quyết một vấn đề khó khăn  nhỏ của  Quý.
 
Bà  60 tuổi , thật sự là   thể lực để cùng với  trẻ tuổi  thi đấu chạy bộ nhảy dây.
 
"Lại là cái hoạt động gì?" Mẹ Quý hỏi.
 
Đậu Tương hưng phấn đến xoa xoa tay nhỏ: "Cô giáo  tìm kho báu ở công viên, tìm  kho báu sẽ  phần thưởng!"
 
"Cô con   ?"
 
"Cô giáo Bánh Quy  với Tố Tố ."
 
Trong một tuần lễ, Đậu Tương thích nhất là ngày thứ bảy, tiếp theo là ngày thứ sáu.
 
Bởi vì nhà trẻ thường sẽ tổ chức hoạt động  ngày thứ sáu, nửa ngày chơi, nửa ngày  cần lên lớp!
 
Ghét nhất chính là tối chủ nhật và ngày thứ hai .
 
Đậu Tương  : "Có điều cô giáo Bánh Quy ,  thể chỉ  một  Tố Tố đến, cần  thêm một  đến nữa."
 
Xét thấy hiện tại Quý Minh Sùng còn  thể tự nhiên hành tẩu, Đậu Tương đầu tiên trong lòng cũng  âm thầm bài trừ chú , nó   càng  hơn để chọn, "Chờ chút nữa con gọi điện thoại hỏi chú Thịnh, bà nội,  thể chứ?"
 
Trước đây thời điểm Nguyễn Tố  đến,  đôi khi Thịnh Viễn cũng sẽ   Quý  tham gia đại hội thể thao ở nhà trẻ của Đậu Tương, cho nên bây giờ cô giáo   hai  nhà đến, theo lẽ tự nhiên, Đậu Tương liền nghĩ tới Thịnh Viễn.
 
Cái đề nghị  cho  Quý một chút linh cảm, ánh mắt bà sáng lên, đang lo tìm  thấy lý do thích hợp  đúng lúc tìm  cơ hội để Tố Tố và Thịnh Viễn thêm hiểu  về ,  bằng..
 
Hiểu   ai bằng con,  đó Quý Minh Sùng      tâm tư gì, hiện tại đều  ,     thể  như  mà  thấy.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-141.html.]
Anh nghĩ cũng  nghĩ,  khi  Quý kịp mở miệng  cự tuyệt ngay: "Không thể."
 
Đậu Tương và  Quý đều đồng thời  về phía .
 
Tuy rằng  hỏi, nhưng ánh mắt biểu đạt nghi hoặc -- vì cái gì  thể?
 
"Con    ?" Tầm mắt Quý Minh Sùng xẹt qua Đậu Tương, cuối cùng   : "Không cần bỏ gần tìm xa, con là chú của Đậu Tương,   cũng nên là con ."
 
Đậu Tương: " mà.."
 
Quý Minh Sùng  hỏi: " mà cái gì,   ? Con  hy vọng chú ?"
 
Đậu Tương rụt rụt cổ: "Cũng  !"
 
Nó chính là  đây  nghĩ tới mà.
 
"Vậy thì đúng ."
 
Đậu Tương  khi phục hồi tinh thần , so với lúc  càng hưng phấn kích động, đây vẫn là  đầu tiên chú  tham gia hoạt động của nó đấy.
 
Chú Thịnh tuy rằng cũng  , nhưng mà chú mới là chú ruột của nó a!
 
Chờ Đậu Tương  tiểu đồng bọn rủ   ngoài chơi , Quý Minh Sùng mới thu liễm ý   mặt,  ngữ khí bất đắc dĩ mà : "Mẹ,   vẫn  đánh mất cái ý niệm ."
 
Mẹ Quý liếc : "Mẹ   gì ý niệm gì cả."
 
"Mẹ  Thịnh Viễn  , nhưng mà" Quý Minh Sùng  nhanh  chậm  lý do khuyên bảo  : "Thịnh Viễn chung quy vẫn là lớn hơn Nguyễn Tố mấy tuổi, trong vòng là cái dạng gì  hẳn là rõ ràng nhưng mà, liền tính   ý niệm gì,  bằng chờ một chút. Chờ tình huống trong nhà  hơn một chút, hơn nữa Thịnh Viễn công tác bận rộn, khả năng về  còn  tiếp tục xuất ngoại tiến tu."
 
Trong phòng , Quý mẫu   chuyện, nhưng những thứ khác phát  âm thanh vẫn  ồn khiến màng tai Quý Minh Sùng phát đau.
 
Theo lời   dứt, nhẫn nam cùng với nhóm sen đá cơ hồ là trăm miệng một lời mà mở miệng --
 
"Cái từ     ! Thành ngữ cây đậu hôm qua mới học !"
 
"Là  hươu  vượn!"
 
" ,  hươu  vượn!"
 
"Này  chính là tiếng  ? Đồ chó, câm miệng của ngươi  !"