Sáng sớm hôm , Nguyễn Tố thấy Quý Minh Sùng thu dọn hành lý mới  chiều nay  sẽ đến Dương Phương để gặp Tấn Uyên.
 
Trải qua một đêm trằn trọc, lúc  nét mặt của Quý Minh Sùng bình tĩnh hơn nhiều song  vẫn  dám  thẳng  Nguyễn Tố. Chỉ tiếc Nguyễn Tố  chú ý đến  đổi tâm lý và những hành động nhỏ  của .
 
Nguyễn Tố  mua ít đặc sản ở đây cho bà cụ Tấn.
 
Hai  bèn  tới siêu thị và cửa hàng đặc sản ở gần nhà. Thật  bà cụ Tấn  thiếu những thứ  nhưng Nguyễn Tố nghĩ dù  vẫn là tấm lòng của , hai ngày  cô mới nhận  đặc sản  bà cụ Tấn gửi cho, giữa  với  luôn   qua  .
 
Đây là  đầu tiên Quý Minh Sùng  công tác xa kể từ khi tỉnh , chắc chắn Nguyễn Tố sẽ dặn dò  nhiều thêm vài câu. Cô dặn: “Nghe  ở đó nóng nơi chỗ chúng ,  nhất nên đến hiệu thuốc mua sẵn Hoắc Hương Chính Khí Thủy [1] mang theo.”
 
[1] Tên một bài thuốc đông y của Trung Quốc.
 
Quý Minh Sùng  thích  cô dặn dò và quan tâm .
 
“Ừ, .”
 
“Lần  qua đó sẽ ở khách sạn, ở trong phòng điều hòa sẽ  khô da, lúc đó  nhớ  ướt khăn mặt  đặt trong phòng nhé. À, để thêm một cốc nước  tủ đầu giường nữa.”
 
“Ừm.”
 
“Em xem dự báo thời tiết ở bên đó,  thể sẽ  bão,  nhớ chú ý an .”
 
“Ừm.”
 
Nguyễn Tố dừng bước, thấy   khi còn   rõ nội dung là gì  “ừm, ừm, ừm” luôn thì bật .
 
Quý Minh Sùng  hồn, nét mặt vẫn   đổi, “ sẽ.”
 
“Còn  chú ý đề phòng cảm nắng. Bên đó  mưa thì nắng,  dễ  cảm vì phơi nắng.”
 
Sau khi  Nguyễn Tố dặn dò những gì cần chú ý, rốt cuộc Quý Minh Sùng vẫn  kìm lòng , khi  ngang qua một ngã tư,  hỏi: “Hôm qua em về nhà lúc mấy giờ ?”
 
Nguyễn Tố nhớ : “Hơn mười giờ.”
 
Quý Minh Sùng  hỏi: “Vậy  đó bạn em đưa em về nhà ?”
 
“?” Nguyễn Tố sửng sốt, lúc  mới sực nhận  hình như Quý Minh Sùng  hiểu lầm .
 
Nếu  cô  xem phim với con gái nhất định  sẽ  hỏi như thế. Chắc do hôm qua  khi tạm biệt đàn  ở lối  của trạm tàu điện ngầm thì gặp  cho nên  mới  thấy cô và đàn   hiểu lầm cô  xem phim với đàn  đây mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-170.html.]
 
“Nếu  đưa ai đó về nhà thì  là em đưa cô  về mới đúng.” Nguyễn Tố  , “Bạn trai của bạn em  công tác đột xuất, chắc một  cô  ở nhà cũng  sợ, hôm qua còn  em tới nhà cô  ngủ cơ.”
 
Quý Minh Sùng dừng bước theo bản năng.
 
Bạn trai?
 
Đến nhà ngủ?
 
Rốt cuộc hôm qua cô  xem phim với bạn nam  bạn nữ ?
 
Nguyễn Tố cũng dừng , bất đắc dĩ : “Ban đầu bạn em định  xem phim với bạn trai cô , ai dè bạn trai cô    công tác đột xuất nên mới đưa vé xem phim cho em.”
 
Đầu óc Quý Minh Sùng lập tức trống rỗng.
 
Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Nguyễn Tố,  nhớ đến sự rối rắm   chịu ngày hôm qua,  chợt thấy lúng túng.
 
Thấy Quý Minh Sùng như thế, Nguyễn Tố bật : “Nếu   em tìm bạn trai, nhất định sẽ  giấu   trong nhà  mà, đến lúc đó  kiểm tra giúp em nhé?”
 
Cô thầm thấy vui vẻ, cũng thấy ấm lòng.
 
Chắc  lo nếu cô tìm bạn trai nhỡ     bắt nạt nên mới hỏi như . Nhớ đến chiếc bánh ngọt dâu tây trong tủ lạnh, giọng cô nhẹ nhàng hẳn, “Em  bạn kể, lúc cô  và bạn trai quen  cả nhà đều quan tâm, sợ cô   lừa.”
 
Cô  hâm mộ cô bạn đó vì điều  cho thấy gia đình  quan tâm và lo lắng cho cô .
 
Không ngờ   cô cũng  cảm nhận sự lo lắng của  nhà.
 
Bả vai Quý Minh Sùng khẽ thả lỏng,  : “ còn tưởng tên đó là bạn trai em, sợ muộn như  mà tên đó  đưa em về nhà, để em  về một .” Anh chuyển chủ đề, “Hôm qua em nên gọi điện cho ,  sẽ đến trạm tàu điện đón em.”
 
Nguyễn Tố , “Lúc đó cũng muộn .”
 
Biết đây chỉ là hiểu lầm, Quý Minh Sùng    nên vui  nên buồn.
 
Tin  là  đó   bạn trai cô, cô cũng   xem phim với con trai.
 
Tin  là cô    coi  là đàn ông, còn    nếu tìm bạn trai sẽ nhờ  kiểm duyệt hộ.
 
…..
 
Chiều nay Quý Minh Sùng  tới sân bay,    Nguyễn Tố tiễn , Vương Kiên sẽ  cùng .