Đầu bên  điện thoại,  hề  điềm báo  liền truyền đến tiếng  của Đậu Tương.
 
Màng nhĩ Quý Minh Sùng  chấn động, tiếng  liên tục  dứt. Kỳ thực Đậu Tương là đứa trẻ  thích , từ khi  thức tỉnh đến nay cũng gần một năm, trong thời gian dài như ,   từng thấy Đậu Tương  thật,  cơ bản đều là đang giả . Lần , Đậu Tương là  thật.
 
Anh chỉ sửng sốt một chút, liền vội vàng hỏi: "Đậu Tương, con  thế?"
 
Đậu Tương tiếp tục .
 
"Có  trong nhà xảy  chuyện lớn gì ?" Ngữ khí dần trở nên lo lắng.
 
Đậu Tương vẫn .
 
Quý Minh Sùng đột nhiên nghiêm túc: "Quý Quân Đình, nhanh  cho chú, rốt cuộc xảy  chuyện gì ?"
 
Đậu Tương  thấy chú gọi đại danh của , tiếng  im bặt,  thút thít mấy cái, lúc  mới đứt quãng  : "Tố Tố, cô dọn  ."  đến đây, nó   , chỉ sợ là  trưởng thành đều  nhất định có thể tiếp nhận , huống chi là một đứa trẻ.
 
Quý Minh Sùng  đến lời   là giật .
 
Chính  đều  phát giác , giờ khắc , tay  cầm di động nắm chặt.
 
Trên mặt xuất hiện biểu tình mờ mịt luống cuống.
 
Không   mới rời khỏi hai ngày ? Cô liền dọn  ?
 
Anh cần  tỉnh táo, đầu óc  giống như  tin tức  nổ cho tất cả tư duy đều chậm nửa nhịp. Cuối cùng cổ họng  khô chát : "Dọn  ?"
 
Tại ?
 
Hai chữ  đều  thốt  khỏi miệng .
 
Đậu Tương nức nở : "Bà nội . Con  thấy bà đang thu dọn, thu dọn đồ đạc của Tố Tố. Bà nội , Tố Tố  dọn .. Chú, con   Tố Tố dọn !"
 
Quý Minh Sùng đè lên cái trán, suy nghĩ rốt cục bình thường trở .
 
"Muốn dọn " cùng "Dọn  " vẫn là  khác biệt nhất định.
 
"Đậu Tương, con bình tĩnh một chút." Lời  là  với Đậu Tương, cũng là  với chính : "Con  cho chú , Tố Tố cuối cùng  dọn   ? Là dọn  ,  là  dọn , hai cái  ý nghĩa  giống ."
 
Đậu Tương thịt núng nính  mặt còn mang theo nước mắt: "Là ý nghĩa giống ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-173.html.]
 
Này   đều là một cái ý nghĩa ?
 
Tố Tố  rời !
 
Quý Minh Sùng hít sâu một : "Đậu Tương, trả lời vấn đề của chú."
 
Đậu Tương nghĩ nghĩ, thanh âm còn  bộ  thút thít: "Còn   dọn , bất quá lập tức liền  dời!"
 
Quý Minh Sùng  hiểu thấu thở dài một : "Chú  ."
 
Đậu Tương  nghĩ tới chú sẽ phản ứng như thế, lập tức tức giận: "Chú! Tố Tố  dọn  !"
 
Quý Minh Sùng "Ừ" một tiếng,  cảm thấy loại chuyện  từ trong miệng Đậu Tương  ,   qua đến, khó tránh khỏi tin tức truyền đạt sai lệch. Anh siết chặt nắm tay, ý đồ để cho  tỉnh táo: "Đậu Tương, bà nội còn  về ?"
 
Đậu Tương thăm dò  thoáng qua bên ngoài, đúng lúc , cửa lớn truyền đến thanh âm, nó buồn buồn : "Về ."
 
"Vậy để bà nội tiếp điện thoại một chút."
 
Trước khi Đậu Tương đưa ống điện thoại cho  Quý, thật sự là tức  nhịn nổi,  đem ống  dán ở bên tai, hướng về phía đầu  hét to một tiếng: "Chú, con ghét chú!"
 
Nó là thật  chút chán ghét chú!
 
Tại  chú  Tố Tố  dọn , giống như một chút cũng  nóng nảy?
 
Quý Minh Sùng   sững sờ, còn  kịp hỏi Đậu Tương, đầu bên  điện thoại liền truyền đến thanh âm  vẻ lãnh đạm của  : "Có việc?"
 
"Con  hỏi.."
 
Mẹ Quý  phản ứng của Đậu Tương, còn  cái gì mà   đây. Trước khi con trai mở miệng bà cướp lời : "Có  con  hỏi Tố Tố  dọn   , đúng , Đậu Tương   lừa con."
 
Quý Minh Sùng trầm mặc một lát: "Đã xảy  chuyện gì ?"
 
Xem  cô là thật  dọn  . Thế nhưng, tại  chứ, hoặc là   xảy  chuyện gì ?
 
Mẹ Quý lau nước mắt  mặt Đậu Tương,  khẽ: "Ngoan, con  phòng xem sách  , thực sự xem  nổi  chơi đồ chơi cũng . Bà  lời   với chú."
 
Đậu Tương  tình nguyện rời , thời điểm  vẫn  quên lầm bầm  chán ghét chú.
 
Chờ Đậu Tương trở về phòng đóng cửa  , lúc   Quý  với con trai bên đầu điện thoại : "Không  xảy  chuyện gì,  đó    cho con, lúc con còn hôn mê,  và Tố Tố  thương lượng xong, chờ ngày nào đó tình hình trong nhà  hơn, con bé sẽ rời . Bây giờ con tỉnh , cũng  thể như  bình thường tự gánh vác sinh hoạt, còn mở công ty, đối Tố Tố mà , con bé  còn lý do để lưu ."