Nó vẫn quyết định tạm thời  ghét chú, dù  chú là  lợi hại nhất. Chú nhất định có thể nghĩ  cách, khiến cho Tố Tố hạnh phúc,   cho Tố Tố rời .
 
Mẹ Quý một mặt bình tĩnh cúp điện thoại.
 
Không  là bà già ,  là con trai  lớn, bà càng ngày càng   thấu tâm tư con trai.
 
Nói   thèm để ý Nguyễn Tố,  tại   đó  khác thường như . Nói  để ý Nguyễn Tố, tại   thấy cô  rời , phản ứng của   thể bình thản như thế.
 
Mẹ Quý lắc đầu: "Không ."
 
Đậu Tương hiểu , tức giận đến  chết.
 
Nhóm sen đá cũng bắt đầu điên cuồng nhục mạ Quý Minh Sùng là đồ   gì.
 
Mẹ Quý cũng  tính quản những việc , cố nhiên là   , bà hi vọng con trai  thể hạnh phúc, nhưng  phụ nữ, bà càng hi vọng Nguyễn Tố  thể hạnh phúc.
 
Đại khái là từ nhỏ đến lớn, tính cách con trai còn  hành vi tác phong bà quá hiểu rõ , rõ ràng đến nỗi bà , con trai cũng  quá coi trọng ảnh hưởng của tình cảm trong cuộc sống. Nếu   đây  cũng  đồng ý hôn ước với Nguyễn Mạn. Người như , coi như  là con của bà, bà cũng ,  tuyệt   là lương nhân của Nguyễn Tố.
 
Bà còn nhớ rõ, lúc  nhà họ Quý  đính hôn với nhà họ Nguyễn, bà tìm tới con trai,  với , hi vọng về    thể cùng   thích cùng chung sống quãng đời còn .
 
Lúc    thế nào?
 
Anh cái gì cũng  , bất quá thái độ  biểu lộ,  cũng  coi trọng cảm tình, cũng  coi trọng hôn nhân.
 
Tố Tố và con trai là hai loại    khác biệt. Cô hướng tới gia đình ấm áp, hướng tới tình cảm bình thường mà ấm áp. Cô nên  một  đàn ông xem cô là  hết, đặt cô ở trong lòng.
 
Cho đến  mắt,  Quý    lòng con trai.
 
-
 
Quý Minh Sùng  hề bình tĩnh như  biểu hiện  như thế.
 
Sau khi cúp điện thoại, "Có việc" của  chính là  ngẩn  đang  ghế salon trong phòng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-175.html.]
Anh  ít  thời khắc như , ngoại trừ  ngủ, thời gian khác đối với  đều  quý giá. Rất nhiều suy nghĩ từng cái từng cái lướt qua, cuối cùng đầu óc trống rỗng. Thời khắc như  ít càng thêm ít, ít đến nỗi, mỗi  đều là bởi vì Nguyễn Tố.
 
Về , bóng đêm dần dần buông xuống.
 
Anh cử động  thể  cứng đờ,   , vậy mà nhớ tới một chuyện  lâu  lâu  đó.
 
Khi đó,   địa vị cực cao, vị hoàng tử cùng  chịu chung hoạn nạn, trải qua đao kiếm   mắt, âm mưu dương mưu cũng một bước lên trời, thành hoàng đế   e ngại kính ngưỡng.
 
Trong mắt ,  là  thích hợp  hoàng đế nhất, tựa hồ   bất kỳ uy h.i.ế.p gì, vĩnh viễn  sống thanh tỉnh.
 
Có một ngày, hoàng đế truyền triệu   cung. Sắc trời   muộn,    trong cung, đế vương quyền lực cầm quyền sinh sát  trong thiên hạ sinh, chật vật   giường, râu ria bù xù, rõ ràng say , thế nhưng ánh mắt  sáng tỏ dị thường.
 
Chỉ nhớ rõ về  hoàng đế hỏi , trẫm khi nào  thể chết.
 
Từ xưa đến nay, nhiều đế vương theo đuổi trường sinh bất lão như , duy chỉ  ,  c.h.ế.t   thể chết.
 
Ngày đó là ngày giỗ của nguyên hậu vợ cả hoàng đế. Trước đó   đồn, hoàng đế  thích vợ cả, trong một năm  đăng cơ nàng nhiễm bệnh bỏ . Về  truy phong là nguyên hậu. Hoàng đế tại vị mấy chục năm, vị trí hoàng hậu một mực trống .
 
Ở cái thế giới , ngoại trừ hoàng đế , cũng chỉ   , hoàng đế đối với nguyên hậu tình cảm sâu nhường nào.
 
Về ,  khi hoàng đế băng hà,   vị hoàng đế cuối cùng kêu lên một cái tên,  suy đoán, hẳn là khuê danh của nguyên hậu.
 
Lúc Nguyên hậu còn sống,   trân quý. Sau khi nguyên hậu chết,  hàng đêm sống trong tưởng niệm, khẩn cầu kiếp  nối  tiền duyên.
 
Quý Minh Sùng nghĩ,  thật sự  kiếp  ?
 
Đời  cũng  thể trân quý đối phương, kiếp  còn  vận khí  nữa gặp  ?
 
Kiếp  cô  còn  gặp  ngươi ? Chỉ sợ là tránh  kịp.
 
- - Anh    kẻ đáng thương.
 
Quý Minh Sùng nghĩ như , đột nhiên  dậy.
 
Ở  thương trường  đánh  thắng,  tình trường cũng  đánh cược một .