Khi nhận  điện thoại của quản gia, Lâm Hướng Đông còn cố ý  thời gian,  hơn chín giờ, trễ thế  còn gọi   về nhà? Khoảng thời gian  Lâm Hướng Đông cực kỳ lo sợ, tinh thần cũng khủng hoảng vì  Nguyễn Mạn dày vò, đoán cha gọi  về chắc   chuyện gì  nhưng   vẫn hỏi quản gia: “Trong nhà  chuyện gì ạ?”
 
Quản gia  ngắn gọn: “Vừa nãy Tổng giám đốc Quý Minh Sùng  tới đây.”
 
Những chuyện khác quản gia  tiết lộ một lời.
 
Lâm Hướng Đông về đến nhà, còn  kịp  câu nào  thấy một cái gạt tàn bay đến,   tránh né theo bản năng.
 
Chủ tịch Lâm đang cực kỳ tức giận, hùng hổ  tới quát: “Tao  ăn bấy lâu nhưng  bao giờ kết thù với ai, mày thì  ! Thằng rác rưởi ! Sớm muộn gì công ty cũng  mày liên lụy!”
 
“Ba…”
 
“Đừng gọi tao là ba!” Chủ tịch Lâm giận  tả nổi, “Chính mày  , mày   những việc ngày  cái cô Nguyễn Mạn đó gây  với bà Quý ?”
 
Lâm Hướng Đông ngạc nhiên,  đó là khủng hoảng.
 
Anh   ngờ chuyện  cũng  đào lên,  gần một năm trôi qua ,    ngờ hôm nay, giờ phút    lật  chuyện cũ.
 
Chủ tịch Lâm  thấy vẻ chột  của   là hiểu, ông tức đến độ  thăng thiên.
 
Tay ông run run, “Những thứ mày từng  học đều  ném cho chó ăn hết  ? Mày thấy  mấy ai dám giúp cô   chuyện ? Mày cho rằng mày là ai? Hay mày nghĩ việc   liên quan gì đến ,   ngã cầu thang    quan trọng, nhà họ Quý  quyền  thế, dù bà Quý  ngã c.h.ế.t thì nhà đó cũng  dám truy cứu?”
 
“Mày ngu  thôi! Cô  gây  chuyện đó mày vẫn giữ cô  ở bên cạnh, giờ còn để cô  mang thai, mày   rác rưởi thì là gì? Còn  quản lý công ty ? Năng lực, nhân phẩm của mày xứng ?!”
 
Chủ tịch Lâm chửi Lâm Hướng Đông  ngóc đầu lên .
 
Mặc dù là do tức giận, nhưng ông  thật sự  quá thất vọng với đứa con .
 
Những   nên việc lớn  nên câu nệ tiểu tiết, mà nếu ngay cả nhân phẩm cũng mất, còn  kịp ngăn chặn tổn thất thì năng lực  là gì?
 
Có  nhiều  ghét nhà họ Quý. Đâu  năm  Quý Thắng An  từng đắc tội ai bao giờ, nhưng những  đó  ghét mấy  nữa cũng   tay với một già một trẻ nhà đó, điều đó là vì ? Bởi vì họ còn  lương tri, còn cần mặt mũi.
 
Lâm Hướng Đông tái mặt.
 
***
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-202.html.]
Nhà họ Lâm như thế nào, Quý Minh Sùng  quan tâm nữa.
 
Anh đến nhà họ Vương đón Đậu Tương về. Sau khi Đậu Tương ngủ,   trong phòng khách  di ảnh của cha và  trai.
 
Cứ  thế đến rạng sáng, rốt cuộc di động của  cũng vang lên, là tin nhắn bạn  gửi tới.
 
Người đ.â.m  Nguyễn Tố   Nguyễn Mạn mà là một tên nhóc còn trẻ, bình thường kiêu căng ngạo mạn, thích gây chuyện thị phi, cha  lúc nào cũng  thu dọn hậu quả.
 
Quý Minh Sùng siết chặt bàn tay, từ lúc  tỉnh  tới nay  gần một năm, trong mấy tháng đầu, loại sách    nhất là sách về luật pháp.
 
Anh sợ  ngây ngốc trong những thế giới  quá lâu sẽ quên mất quy tắc của thế giới thực.
 
Con    hề ôn tồn lễ độ mà trái , trong   cũng  nhân tố bạo lực cần  áp chế    đè xuống.
 
Lúc , di động trong tay  vang lên,  một tin nhắn mới do Nguyễn Tố gửi đến.
 
[Anh  sáng mai đến đúng , thế lúc đó  qua quán Bánh Bao Bốn Mùa mua một bánh bao miến, một bánh bao chay cho em nhé,  cần bánh bao thịt  ạ.]
 
Anh ngạc nhiên, nét mặt dần dịu : [Em vẫn  ngủ ? Đang đau hả?]
 
Nguyễn Tố: [Do lạ giường ạ, giường bên còn ngáy nữa, ồn  chết.jpg]
 
Thấy gói biểu cảm , rốt cuộc Quý Minh Sùng cũng mỉm .
 
Quý Minh Sùng   trong di động của Nguyễn Tố còn  một tin nhắn do Vương Kiên gửi tới. Anh   hình như tâm trạng của Quý Minh Sùng   lắm, trông  đáng sợ.
 
Nguyễn Tố nhớ ngày  thỉnh thoảng  sẽ mất ngủ, hôm nay chắc cũng .
 
 trong nhà   ai mang sữa  cho .
 
Vì thế cô ló đầu  khỏi chăn, lén lút  để  Quý phát hiện, gửi cho  một tin nhắn.
 
Cô  thể tưởng tượng ,   tâm trạng    mà là  đang khó chịu.
 
Khó chịu vì trong những ngày tháng  vắng mặt,  nhà   chịu uất ức và tổn thương như thế.
 
Đêm dài dằng dặc, suy cho cùng vẫn nên   trò chuyện cùng , đúng ?