Đôi mắt hạnh của Nguyễn Tố đảo qua, cô cố ý đ.ấ.m bạn cùng phòng một cái, dùng giọng điệu hờn dỗi : “Đáng ghét, hạnh phúc cơ.”
Hai kẻ tung hứng như bầu khí nóng lên, tiếp tục truy hỏi Nguyễn Tố xem cô còn độc nữa.
Khi bữa tiệc sắp kết thúc, Nguyễn Tố nhận WeChat của Quý Minh Sùng.
Quý Minh Sùng: [Em ăn xong ?]
Kể từ cùng ngắm bình minh, Nguyễn Tố rõ định nghĩa mối quan hệ giữa hai như thế nào, nó giống như một lớp giấy dán cửa sổ chọc thủng. Đôi khi cô cũng cảm thấy thật sự tâm cơ, mấy tháng qua, cho dù , tiếp xúc với ai sẽ đều thông báo với cô một tiếng, cô cũng ảnh hưởng bởi . Khi tình cờ hỏi cô đang gì, cô cũng sẽ báo bộ.
Đợi đến khi nhận , cô chợt nhớ tới câu của Mã Văn, Tố Tố, thật sự tiêu .
Nguyễn Tố oán thầm nhắn : [Dạ, sắp ạ.]
Quý Minh Sùng: [Ừm.]
Nguyễn Tố đợi tin nhắn của , cuối cùng trả lời, nghĩ rằng chỉ hỏi một câu theo lẽ thường, cô cất điện thoại trong túi. Sau khi cơm no rượu say, cô theo các bạn thang máy rời . Họ vốn hẹn ăn xong còn hát hò, nhưng bất lực, một tranh thủ thời gian để tụ tập, ăn uống xong xuôi thì về nhà tăng ca hoặc hôm bận công tác, đành tan cuộc.
……
Nguyễn Tố và bạn cùng phòng bước khỏi nhà hàng, khi họ bên đường định bắt xe rời thì một chiếc xe ô tô màu đen dừng mặt bọn họ.
Ban đầu Quý Minh Sùng tạo bất ngờ cho Nguyễn Tố, nhưng khi lái xe qua, thấy bên cạnh cô còn một phụ nữ trẻ mà , nghĩ đó chắc là bạn cùng lớp đại học của cô.
Anh ván cờ nam nữ đến thời khắc cuối cùng, càng như thì càng thể thiếu cảnh giác.
Anh cô là một rõ ràng, khi mối quan hệ xác nhận, nên phá vỡ quy tắc trong lòng cô.
Vì , khi dừng xe, hạ cửa sổ xuống, thấy khuôn mặt kinh ngạc của Nguyễn Tố, : “Xin hỏi quý khách mang đuôi 3578 ạ? Xin , đến muộn hai phút, xin đừng đánh giá kém cho .”
Nguyễn Tố: “?”
Cô nhanh chóng phản ứng và liếc bạn cùng phòng bên cạnh, bấy giờ cô mới hiểu ý định của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-239.html.]
Sau khi hiểu , cô chợt thấy cảm động khó thành lời.
Cảm động vì thực sự đặt vị trí của cô để suy nghĩ, cảm động vì cẩn thận đến , sợ cô sẽ hiểu lầm, sợ cô nghĩ rằng vượt qua giới hạn ghét .
Ý tràn đến giữa hai hàng lông mày, cô dứt khoát kéo ghế phụ và giới thiệu với bạn cùng phòng: “Anh thích đùa đó, lên xe .”
Bây giờ bạn cùng phòng mới thực sự ngớ .
Ngớ hai .
Ban nãy ngớ là vì rõ ràng giây họ còn đang bảo giờ khó bắt xe mà giây một chiếc xe đỗ mặt hai , còn là tài xế nữa.
Bây giờ ngớ là vì hành động và lời của của Nguyễn Tố thể hiện rằng trai những tài xế mà còn là bạn trai của cô!
Quý Minh Sùng nắm vô lăng, vô thức đầu để che giấu nụ mặt .
Anh sợ bản đang khoái chí, thế thì ngứa đòn quá.
Nguyễn Tố ghế phụ, thắt dây an , đầu liếc qua Quý Minh Sùng, cuối cùng bạn cùng phòng đang ghế , với cô : “Hướng Nhan, giới thiệu với một chút, đây là Quý Minh Sùng.”
Cô Quý Minh Sùng là gì của , nhưng Hướng Nhan hiểu. Cô nghiêm túc đánh giá Quý Minh Sùng, song đang lái xe, cô chỉ thể một bên mặt , khỏi nắm cổ tay thầm thấy tiếc nuối vì kỹ.
Đây tuyệt đối là một tin tức lớn.
Phải rằng Nguyễn Tố là hoa khôi đại học, cho dù ai phát động tấn công trong bốn năm đại học thì cô cũng sẽ động lòng.
Hiện tại Nguyễn Tố chủ động giới thiệu đàn ông cho cô , thể quan hệ của bọn họ vẫn xác định, nhưng chắc chắn là tám chín phần mười!
Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào !
“Wow.” Có sống ở đây, Hướng Nhan cũng chỉ thể khẽ kinh ngạc cảm thán một tiếng.
“Đây là bạn cũng là bạn cùng phòng đại học của em, Hướng Nhan. Lần cô qua đây công tác.”