Trong lúc  chờ đèn xanh ở ngã tư, Quý Minh Sùng mới xoay , lịch sự mỉm  với Hướng Nhan: “Cô Hướng, chào cô.”
 
Đèn đường bên ngoài phản chiếu  trong, Hướng Nhan cũng  rõ khuôn mặt của Quý Minh Sùng. Lúc  cô  hít sâu một : “Chẳng   là……   ??”
 
Đó là ai, đó là ai, tại  lúc  tên  ở bên môi mà cô     !  cô  luôn cảm thấy  đàn ông  quá quen thuộc!
 
“Anh  là Quý Minh Sùng.” Nguyễn Tố nhắc: “Trên trang bìa tạp chí.”
 
Hướng Nhan nhận , bỗng nhiên vỗ đùi, âm thanh vang lên đột ngột  Quý Minh Sùng giật ,  còn tưởng  xảy  chuyện gì.
 
“Bảo  trông   quen quá, hóa  là  đàn ông văn nhã……”
 
“Khụ khụ!!” Nguyễn Tố kịp thời ho mạnh hai tiếng.
 
May mà cái từ “Văn nhã bại hoại”   buột miệng thốt .
 
Hướng Nhan cũng ho khan hai tiếng để che giấu: “Người đàn ông nhã nhặn  trang bìa tạp chí  đây.”
 
Quý Minh Sùng  đầu liếc Nguyễn Tố một cái, trong mắt  ý .
 
Nhìn ánh mắt giữa Nguyễn Tố và Quý Minh Sùng mang theo bầu  khí hòa hợp ấm áp  thoáng vẻ mập mờ,  Hướng Nhan   hiểu chứ. Nếu là bạn trai tương lai của Nguyễn Tố thì cô   thể thoải mái trêu chọc mà  chịu áp lực gì, cô   : “Tố Tố, thẳng thắn sẽ nhận  khoan hồng,   ,     sớm  tâm tư  xa với   ?”
 
Nguyễn Tố: “Cậu đừng  bừa,  thể nào!”
 
Hướng Nhan  khẽ: “Khi đó  còn đặt cuốn tạp chí  bàn học, ngày nào cũng  ngắm mấy . Có hôm Thi Vũ ăn mì  bàn ,  cẩn thận b.ắ.n nước dầu  bìa tạp chí,  đau lòng gần chết, lau  lau  mấy , tưởng  quên ư?”
 
Nguyễn Tố: “……”
 
Nhìn bộ dáng “Tui  nhảy xuống sông Hoàng Phố cũng  rửa sạch” và “Thôi, tui mệt mỏi lắm , tui sẽ  giải thích ” của cô, Quý Minh Sùng bật  sung sướng.
 
Hướng Nhan tới đây công tác,  khi đưa cô  về khách sạn, dõi theo cô   , Quý Minh Sùng và Nguyễn Tố mới rời .
 
Đêm đông lạnh lẽo vắng lặng, trong xe cách biệt với bên ngoài lạnh lẽo, giọng nữ nhẹ nhàng vang lên  đài phát thanh dự báo thời tiết của hai ngày nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-240.html.]
 
Trên đường, hai  đều chia sẻ một  việc vặt trong ngày hôm nay, bầu  khí chan hòa ấm áp.
 
Đợi đến khi Nguyễn Tố xuống xe, Quý Minh Sùng cũng xuống theo,  cô  thẳng  tiểu khu cho đến khi khuất bóng. Bấy giờ  mới xoay  lên xe. Còn  khởi động xe, điện thoại   rung lên, hóa  là Nguyễn Tố nhắn tin, mở giao diện wechat , cô gửi một bao lì xì tới.
 
Nguyễn Tố: [Em  hài lòng với chuyến  , đánh giá khen ngợi, hy vọng    thể tiếp tục đồng hành.]
 
Cùng lúc đó, Nguyễn Tố cũng    chung cư  nhắn tin cho .
 
Cô cất điện thoại, ngẩng đầu ngắm   trung, thở  một luồng khói trắng..
 
Dự báo thời tiết  rằng trong hai ngày nay sẽ  tuyết đầu mùa.
 
Bây giờ Quý Minh Sùng  ít khi mất ngủ,  thể do Nguyễn Tố  cài báo thức trong điện thoại , mỗi ngày đúng 10 giờ sẽ vang tiếng nhắc nhở   pha một cốc sữa nóng.
 
Buổi tối hôm nay,  ngủ thực sự  sâu, cũng mơ một giấc mộng, một giấc mộng mà  đây   bao giờ mơ.
 
Trong mơ, góc  của  là ông trời,  một “” khác đang   xe lăn, thời tiết  , “”  sử dụng thành thạo xe lăn, song mỗi khi qua đường vẫn   nhiều    quan sát . “Anh”  một cửa tiệm trang sức, chốc lát , “” mua một cặp nhẫn, nhờ nhân viên bán hàng gói ghém cẩn thận, hình ảnh phóng gần,  trông thấy đó là một cặp nhẫn bạc.
 
Nhân viên bán hàng hỏi “”   tham khảo những chiếc nhẫn khác , những kiểu nhẫn kim cương mới nhất bán  nhạy và   ưa chuộng, giá cả cũng phù hợp với bây giờ.
 
“Anh” lắc đầu.
 
Có lẽ họ là cùng một  nên  mới  thể   tiếng lòng của “”.
 
“Anh”   xe lăn đang thầm  trong lòng: Chắc vì lý do riêng nên cô  mới thích nhẫn bạc hơn nhẫn kim cương.
 
Trong mơ  nghi ngờ: Cô ? Cô  là ai?
 
……
 
Khi Quý Minh Sùng tỉnh  từ giấc mơ thì  là sáng sớm hôm ,    giường, còn  thể  thấy tiếng oán giận    học của Đậu Tương từ ngoài phòng khách truyền đến.
 
Anh nhéo sống mũi,  đó nhớ  đến giấc mơ , càng cảm thấy kỳ lạ bởi vì cặp nhẫn  mua trong giấc mơ, nếu   nhầm thì đó chính là cặp nhẫn phát  âm thanh mà Nguyễn Tố  mua  đây, chuyện  là thế nào?