Phỏng chừng là sợ cô  chuyển loạn đồ đạc trong nhà. Cô   thể  thừa nhận,  Quý đối với Nguyễn Tố còn  hơn đối xử với cô , vì   Quý càng   khả năng để cho Nguyễn Tố  việc gì.. "
 
Nếu như  Quý xảy  chuyện gì, Nguyễn Tố mới chân chân chính chính vất vả.
 
Cái ý niệm   hiện lên trong lòng Nguyễn Mạn, cô  liền lập tức bắt lấy, tức khắc liền nảy  một kế hoạch.
 
Cô  nhớ rõ ở kiếp  cũng là một ngày mùa đông,  Quý sớm tinh mơ  rời giường  mua đồ ăn. Kết quả đèn trong hành lang  hỏng, bà  cẩn thận bước hụt chân té ngã,  gãy xương.. Lúc đó cô  lo lắng  Quý sẽ đem tất cả việc trong nhà giao cho cô  . Thực  là sợ khổ, liền lấy cớ công việc cần  công tác để rời  một  thời gian. Đợi cho  Quý khỏe  , cô  mới trở về.
 
Tính toán thời gian,  Quý chắc là   thời gian   té ngã?
 
Nếu như Nguyễn Tố cắn răng  chăm sóc  Quý,  mệt c.h.ế.t cô cũng là đáng lắm. Nếu như Nguyễn Tố cũng bỏ chạy giống như cô ,  thì  Quý và Đậu Tương còn đối xử  với cô  như  nữa ? Xem Nguyễn Tố còn dám đối với cô  bày  cái vẻ"  cao thượng hơn cô nhiều "nữa !
 
Nào ngờ Nguyễn Mạn đợi  cứ đợi, đợi cả một thời gian dài cũng  đợi  tin   Quý ngã từ  cầu thang xuống.
 
Cô   khỏi suy nghĩ, sẽ  vì cô  sống  mà   đổi những việc  chứ. Chung quy chuyện gì cũng sẽ  hiệu ứng bươm bướm.
 
Nếu thật sự là như ,  thì hỏng bét .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-28.html.]
 
Núi  đến tìm ,  thì   tìm núi. Nguyễn Mạn nghĩ nghĩ, cô   thể tự    loại chuyện  , bèn dứt khoát để em trai cô   phá hư đèn trong hành lang.
 
Người em trai  đương nhiên   họ Nguyễn, mà là em trai  cùng quan hệ huyết thống với cô . Vốn dĩ ba  ruột một nhà nghèo khổ đến rớt mồng tơi,  nào  nấy đều   học hành. Vì để ba  ruột   yêu ma, cô bèn để  em trai  đến bên cạnh . Em trai   bằng cấp, cũng   bản lĩnh gì, bây giờ đang  tài xế cho Lâm Hướng Đông. Cô  đối với  em trai  khá yên tâm. Cô    sẽ vì cô  mà sẵn sàng  những việc , cũng tin tưởng miệng   kín kẽ.
 
Quả nhiên em trai Chương Kiến  ,   hai lời liền đồng ý giúp cô   việc .
 
Nguyễn Mạn vẫn còn nhớ cái tiểu khu nhà họ Quý sống là cái dạng gì. Camera   tác dụng gì  , bảo vệ cũng đều là những ông lão. Bình thường thích nhất là ở cửa bảo vệ đấu địa chủ. Phá hỏng đèn hành lang, việc  thật sự là quá dễ dàng . Càng quan trọng hơn là, nếu như cô   nhớ sai, đèn hành lang   lẽ cũng  mấy năm   . Đèn hỏng  cũng  gợi lên sự nghi ngờ của bất kỳ ai.
 
Kiến Chương dù  cũng vẫn còn trẻ, chỉ  vội xung quanh tiểu khu một chút. Xác định    camera, cũng   ai  thấy,  liền phá hỏng đèn ở hành lang. Khi   thấy  bóng đèn   một lớp bụi dày bám , còn  chút khó hiểu. Chị    tiểu khu   mấy năm    bóng đèn ? Sao  giống đồ mới ? 
 
Sau khi   xong chuyện , vốn dĩ   chuyện  cho Nguyễn Mạn, nhưng lời đến bên miệng   nuốt xuống. Hắn  dễ dàng gì giúp chị gái  một chuyện, nếu   , chẳng  chứng minh là  vô dụng ? Hơn nữa,  nghĩ nghĩ, chuyện  cũng  quan trọng. Tiểu khu  cũng   camera, cũng   ai  thấy ..
 
Chắc là cũng   ?
 
Tối nay Nguyễn Tố  tham gia liên hoan với đồng nghiệp. Chuyện   thể thoái thác , cô cũng  nghĩ trốn tránh. Dù  bình thường  việc chung với đồng nghiệp cũng  vui vẻ, bèn gọi điện  cho  Quý,  hôm nay cô sẽ về muộn,  Quý cũng   gì.
 
  đợi cô ăn xong bữa cơm,  nhận  điện thoại của hàng xóm gọi đến. Trong điện thoại, âm thanh của hàng xóm  hoang mang  vội vàng: "Tố Tố,  chồng con   đổ rác,  cẩn thận hụt chân té ngã, xem dáng vẻ là  gãy chân !"