Nguyễn Tố  mười tuổi  sống  vui vẻ.
 
Mẹ nuôi của cô là một giáo viên tiểu học, bởi vì  thể sinh nở  mà ly hôn, sống cuộc sống một  một . Khi cô còn  nhỏ,    nuôi , cô   là con gái ruột của bà.  dù là như ,  nuôi vẫn dành  bộ tình yêu thương mà bà  cho cô. Cuộc sống của hai  con  tính là giàu  gì, nhưng  vui vẻ. Sau  khi cô lên chín tuổi,  nuôi kiểm tra  bà  ung thư. Sau một năm điều trị đứt quãng, cuối cùng  nuôi cũng   trong đau đớn khổ sở.
 
Khi  nuôi qua đời cũng  lưu  gì cả, chỉ  một căn nhà nhỏ mà trường học phân cho bà.
 
Vợ chồng  trai của  nuôi    căn nhà chỉ  thể tiếp nhận nhiệm vụ chăm sóc cho cô.
 
Đây là di ngôn của  nuôi. Vợ chồng hai    căn nhà,  thể, nhưng nhất định  nuôi dưỡng con gái của bà cho đến khi cô lên mười tám tuổi.
 
Trên đời    nhiều  , nhưng cũng    đều là  . Cô vốn dĩ   là con gái ruột của ,   của bà tự nhiên cũng sẽ  tận tâm tận lực mà chăm sóc cô.
 
Đợi đến khi cô  nghiệp trung học cơ sở, vợ chồng    tiếp tục chu cấp cho cô nữa. Họ tìm một nhà xưởng,  cô  dây chuyền sản xuất  việc kiếm tiền. Cô  đồng ý, lời của  nuôi cô luôn ghi nhớ trong lòng. 
 
Đối với những  như  con cô mà , chỉ  học hành mới  thể  đổi  vận mệnh. Cô  học lên cao,  thi  đại học. Cô của tuổi mười lăm  sự mời mọc của bạn học, nhân dịp trường học  khai giảng mà chuẩn  lên thành phố để tìm việc , chi trả phí sinh hoạt và học phí.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-38.html.]
Thật  lúc đó cô  hẳn là  nhận thấy  nguy hiểm, nhưng tâm tình   học hành để  đổi vận mệnh của cô quá mãnh liệt, đến nỗi cô tự động xem nhẹ những điều nhỏ nhặt khác.
 
Chờ đến khi cô phục hồi tinh thần thì   ở  hố lửa.
 
Thì  ngay cả bạn học của cô cũng   khác lừa. Thành phố lớn hoa lệ đến  cũng  thể tồn tại một góc tối dơ bẩn   ai cũng  đến. Có một vài nơi chuyên lừa những học sinh như các cô. Thậm chí để khống chế các cô mà còn  thể giở  một  thủ đoạn tất yếu, khiến cho các cô  can tâm tình nguyện mà  một vài chuyện. Cô phát hiện  âm mưu của bọn họ khá sớm. 
 
Còn nhớ hôm đó, cô lấy cớ trong   khỏe để xuống xe, lúc cô chuẩn  nhảy xuống liền   tài xế cao to bắt . Cô vô cùng sợ hãi,  ngừng hét lớn kêu cứu. Có   đường dừng ,  tài xế    với   đường  là ba của cô. Nói cô   lời yêu đương sớm,  bỏ nhà  theo  ,  kịp thời phát hiện mới bắt cô về.
 
Người  đường  mà tin . Có lẽ cũng     tin tưởng, nhưng cũng   dây dưa  loại chuyện  liên quan gì đến . Nếu thật sự như lời  đàn ông  , cô là cô con gái   lời thì ?
 
Vào lúc cô nản lòng thoái chí,  một   xông đến cứu cô.
 
Trên đường đưa cô đến đồn cảnh sát, chú   với cô, để cô  đem tất cả những việc mà cô phát hiện   ngoài.
 
Đó là một dây chuyền công nghiệp,   chú, cũng   cô  thể  đổi . Nếu như  ,  chỉ  giải quyết  việc gì mà còn thêm rước họa  . Đây tuyệt đối   là chuyện mà một cô gái  thể gánh vác. Chú  với cô, bắt   là việc của  lớn, một đứa bé như cô  nên dấn   nguy hiểm.
 
Cô  theo lời chú, từ đồn cảnh sát  , chú  hỏi cô một vài vấn đề. Biết cô là vì cầu  học hành mới cùng bạn học đến thành phố lớn , chú liền để trợ lý lưu  phương thức liên lạc và tư liệu của cô. Thì  chú cũng  tài trợ cho học sinh, nếu xác định cô là đứa trẻ  phẩm hạnh  , chú sẽ giúp đỡ cô  học cho đến khi cô  nghiệp đại học.