Hôm nay Thịnh Viễn trực ban, tinh thần   phấn khởi. Bạn  nhiều năm cuối cùng cũng  dấu hiệu tỉnh ,  cũng  cách nào bình tĩnh . Lại nghĩ đến chuyện Nguyễn Tố túc trực bên giường,  liền  mua chút đồ ăn vật dụng đem đến cho cô.
 
Tuy Quý Minh Sùng trong trạng thái hôn mê nhưng hai  vẫn  lựa chọn  chuyện trong phòng bệnh.
 
Vào giờ  ở bệnh viện  an tĩnh,  hành lang cũng   . Lần  Thịnh Viễn  mang khẩu trang,  mặc áo blouse trắng, dáng  đĩnh đạc, mặt mày ôn hòa.
 
"Nguyễn tiểu thư,  vài lời   tiện  với bá mẫu, bà chờ Minh Sùng tỉnh  quá lâu ." Thịnh Viễn   mặt Nguyễn Tố, trong tay còn bưng một ly cà phê hòa tan. Anh  cô, trong mắt  buồn rầu: "Thân là bác sĩ,  là bạn  của Minh Sùng,  bắt buộc   với hai  một vài chuyện."
 
Nguyễn Tố lấy  tinh thần nhưng cô cũng đoán , hơn phân nửa   là chuyện  gì, cô rũ mắt, thấp giọng : "Thịnh bác sĩ,   ,  ."
 
"Đừng để phim truyền hình lừa bịp,  thực vật mặc dù tỉnh , khả năng  thể hồi phục thành  bình thường là  nhỏ  nhỏ, dường như là   khả năng. Người thực vật  khi tỉnh  các phương diện chức năng sẽ  suy giảm nhẹ hoặc nghiêm trọng, thậm chí  thể  tàn tật. Có lẽ   sẽ  hẳn ở  giường.  phân tích qua vô  ca bệnh, cuối cùng  thể hồi phục đến mức tự gánh vác sinh hoạt, đều  là vô cùng lạc quan, vô cùng may mắn."
 
Thịnh Viễn mở miệng  một đoạn , hốc mắt  cũng dần đỏ ,   đầu che dấu sự luống cuống của bản : "Có lẽ   sẽ mất  chức năng ngôn ngữ,  lẽ   sẽ luôn   xe lăn, cũng  lẽ.." Anh dừng một chút: "Có lẽ sẽ  chướng ngại trí lực. Nguyễn tiểu thư, cô  chuẩn  xong tâm lý ?"
 
Thực  những chuyện   đây Nguyễn Tố  sách cũng  tìm hiểu qua.
 
 mà bởi vì Quý Minh Sùng  dấu hiệu thức tỉnh, vì cái tin tức   mà cô vô ý thức  nghĩ đến các loại  thể xảy   khi  tỉnh .
 
Cô hiểu rằng điều  cũng giống như việc vượt qua một cấp độ trong trò chơi,    khi  tỉnh  trò chơi sẽ kết thúc, mà tiếp theo đó, thậm chí sẽ càng khó khăn hơn cả khi   tỉnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-48.html.]
 
Nghe Thịnh Viễn  một phen những lời , cô trầm mặc.
 
Thịnh Viễn cho rằng cô sợ hãi,  nhẹ giọng: "Cô vẫn còn trẻ,   bất kỳ cơ sở tình cảm nào với Quý Minh Sùng, vì  cô  hiểu con   . Cậu  năm đó sở dĩ đồng ý đính hôn với nhà họ Nguyễn là bởi vì      để ý đến chuyện tình cảm. Tâm tư    đặt  mặt , nhưng điều   đại biểu    để ý cảm nhận của  khác. Năm đó là vì nguyễn Mạn thích  ,  đính hôn với    . Cậu  nếu  cô  buộc trở thành vợ của  , ngốc ở bên cạnh  ,   nhất định sẽ  bằng lòng, cũng   miễn cưỡng bất kỳ  nào."
 
Nguyễn Tố rốt cuộc ngẩng đầu lên  về phía Thịnh Viễn: "Bác sĩ Thịnh, ý  của  lòng  ghi nhận, chỉ là  cũng chuẩn   tâm lý , tất cả đều đợi   tỉnh   ."
 
Thịnh Viễn thở dài một , : "Được.  xem qua tình hình của  , nếu mấy ngày     tỉnh ,  thì khả năng tỉnh  cũng  lớn lắm."
 
Một lát , Nguyễn Tố trở  phòng bệnh, cô ăn  vô bữa ăn khuya Thịnh Viễn mua cho cô, ngốc ngốc  ở một bên  Quý Minh Sùng, cái mũi đau xót.
 
Người  thật sự   đền đáp ? Tại  nhà họ Quý  trở thành như ?
 
Cô  dám tin,  dám nghĩ thiên tài trong miệng    khi tỉnh  sẽ trở thành.. cái dạng như Thịnh Viễn .
 
Mặc dù cô  hiểu , nhưng cô cảm thấy,  hẳn là  sáng chói, khí vũ hiên ngang giống như  bìa tạp chí năm đó.
 
Nguyễn Tố thẳng đến  khuya mới ngủ , cô vẫn   , trời  sáng cô  tỉnh . Cô lấy  tinh thần, giống như  đây đến phòng vệ sinh lấy nước "đánh răng" cho Quý Minh Sùng,  rửa mặt lau tay cho . Mùa đông khí hậu hanh khô, tháng  cô  mua cho  kem dưỡng da mặt dành cho nam giới. Cô lấy từ trong lọ  một ít kem, thoa cho  giống như thoa kem cho em bé. Lớp kem màu trắng  chấm  trán, mũi, má và cằm, cô nhịn   mỉm .
 
Quý Minh Sùng mở mắt.