Thân thể từ chỉ  thể chuyển động đôi mắt cho đến khi mở miệng  chuyện, cho dù là bác sĩ giỏi nhất cũng suy đoán   cần bao nhiêu thời gian.
 
Trước mắt thế , tuy   tỉnh , nhưng vẫn  chăm sóc  giống như  đây.
 
Mẹ Quý khó nén kích động: "Có thể tỉnh  là  ."
 
Thật , đối với  nhà mà , bệnh nhân  thể tỉnh   là gần thêm một bước đến thắng lợi .
 
Về phần những khó khăn gặp   khi tỉnh .. ai cũng  nghĩ đến.
 
Thịnh Viễn vẻ mặt lo lắng,  Nguyễn Tố, bốn mắt giao , Nguyễn Tố nhẹ nhàng gật đầu.
 
Qua cuộc  chuyện tối qua, Nguyễn Tố  sớm chuẩn  tâm lý.
 
Coi như  khi Quý Minh Sùng tỉnh  so với bây giờ càng khó khăn hơn, cô cũng  thể tiếp nhận.
 
Nguyễn Tố  bây giờ  Quý   khả năng sẽ rời bệnh viện. Dù Quý Minh Sùng ngủ , bà cũng sẽ canh ở  giường bệnh. Cô suy nghĩ  bước đến  lưng  Quý, nhẹ giọng : "Mẹ, con    , Đậu Tương khẳng định cũng  gặp Minh Sùng,  khi con tan  sẽ  đón nó đến đây."
 
Lúc   Quý mới nhớ đến cháu trai Đậu Tương.
 
Đậu Tương  chú  dấu hiệu tỉnh , nhưng dù nó  kích động đến  cũng  thành thành thật thật mà  nhà trẻ.
 
"Được." Mẹ Quý gật đầu: "Con   vẫn quan trọng hơn, lúc   gãy xương con  xin nghỉ phép mấy ngày , đừng để cấp   ý kiến."
 
Thịnh Viễn  hai  đối thoại, trong lòng càng kinh ngạc.
 
Anh cảm nhận ,  Quý    xem Nguyễn Tố như là  một nhà .
 
Nguyễn Tố   trễ nhưng cô vẫn  quên xin nghỉ phép với cấp . Từ bệnh viện , cô  tàu điện ngầm đến trung tâm kiểm tra sức khỏe. Nguyễn Tố  chút thất thần, luôn nghĩ đến chuyện Quý Minh Sùng tỉnh .  lấy m.á.u cho   cần  chuyên chú vì  cô  rửa mặt bằng nước lạnh, lúc  mới  hơn một chút.
 
Trước khi tan ca cô nhận  điện thoại của  Quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-50.html.]
 
Trong điện thoại,  Quý  Hồ hộ công hôm nay đến nhà, thấy trong nhà   , cô  chạy qua bên bà Vương hàng xóm.
 
Lúc đó hai  mời Hồ hộ công đến,    cô  chăm sóc trong hai tháng, bây giờ mới chỉ  một tháng, nếu như sa thải Hồ hộ công nhất định sẽ khiến cho Nguyễn Mạn hoài nghi.
 
Trong lòng Nguyễn Tố  tính toán,  khi tan ca, cô nhờ chị gái lễ tân trang điểm hiệu ứng đặc biệt giúp .
 
Chị gái lễ tân thủ pháp trang điểm  thành thạo,  đoạn đường Nguyễn Tố tan  về nhà  thu hút  ít  ngoái đầu .
 
Má  của Nguyễn Tố thoạt   chút sưng, giống như    đánh .
 
Hồ hộ công  thấy bộ dạng  của Nguyễn Tố,  dọa cho khiếp sợ, chỉ thấy sắc mặt của Nguyễn Tố đặc biệt  . Quầng thâm  mắt cũng thực rõ ràng, mấu chốt nhất chính là hình như cô    tát..
 
"Trời ơi, cô   ?" Hồ hộ công kinh ngạc vây quanh Nguyễn Tố.
 
Nguyễn Tố vội vàng  đầu , kéo khăn quàng cổ che khuất khuôn mặt của , giọng  của cô  chút khàn khàn: "Không , chị Hồ, canh hầm xong ?"
 
Mẹ Quý , khi Hồ hộ công đến thấy trong nhà     gọi điện thoại cho bà, bà dứt khoát để Hồ hộ công  chợ mua thức ăn  cơm, hầm canh.
 
Hồ hộ công vẫn   khuôn mặt của Nguyễn Tố, nhưng  cô che khuất,   thấy  gì.
 
"Hầm xong , là canh sườn mà lão thái thái  uống."
 
Nguyễn Tố ừ một tiếng: "Gói  ,   đưa đến bệnh viện."
 
Hồ hộ công kìm nén   lòng hiếu kỳ: "Bệnh viện? Là lão thái thái xảy  chuyện gì,  là?"
 
Nguyễn tố mí mắt buông xuống: "Minh Sùng đều là đưa thức ăn  thông qua ống thông  dày, hôm qua  nhiễm trùng một chút  ở  bệnh viện mấy ngày."
 
Nói xong, cô   chút khó xử : "Chị Hồ,  thể nhờ chị đến bệnh viện chăm sóc Minh Sùng ? Ban ngày  còn   , ở  bệnh viện  chịu  nổi,    giúp, bà cũng  cho  mời hộ công. Chị Hồ,  thêm tiền lương cho chị  ?"
 
Hồ hộ công   lời  liền  Nguyễn Tố   Quý giày vò .