Có thể là năm năm qua tinh thần đều ở trong trạng thái căng thẳng cao độ, đến nỗi bây giờ trải qua thời khắc nhàn rỗi , giống như là một hồi mộng.
Đợi Quý Minh Sùng ngủ , Nguyễn Tố thời gian, là mười giờ .
Mùa đông khí hậu hanh khô, hai ngày nay cô thời gian để ý đến chính . Bây giờ thừa dịp còn quá muộn, cô tìm trong túi xách mặt nạ mà chị gái lễ tân tặng cô, toilet. Đây là thời gian thuộc về riêng cô, cô hưởng thụ thời khắc . Cô đắp mặt nạ ở một bên, cầm điện thoại lướt lướt vòng bạn bè, xem mạng hàng ngon giá rẻ gì .
Cô thích mua đồ mạng. Bây giờ nhà họ Quý thêm nhiều đồ dùng sinh hoạt, đều là cô mua.
Cô cũng thích chăm sóc bản , giống nữ đồng nghiệp trong đơn vị . Thích dạo mua quần áo, thích dưỡng da. Cô cũng là một bình thường bình thường trong thế giới rộng lớn .
Quý Minh Sùng ngủ bao lâu tỉnh dậy.
Đây là phản ứng bình thường, tính toán . Nghe cục thời công dân khi về hưu đều thể dung nhập trong sinh hoạt của bình thường. Nếu như luôn sống trong thế giới xuyên nhanh, thể tình huống sẽ hơn một chút. một khi ngừng , thời gian hồi tưởng những thứ trong quá khứ, thể nghi ngờ là ác mộng.
Sau khi tỉnh , một vòng, những chỗ mà tầm mắt thể đến đều thấy Nguyễn Tố.
Lại lên đồng hồ treo tường, hơn mười giờ .
Cô ?
Anh trần nhà, đại khái phát ngốc như gần mười phút đồng hồ, vẫn đợi Nguyễn Tố trở .
Anh khỏi nhớ đến cảnh trong mơ . Trong mơ, em một giây còn cùng sinh tử, giây liền xảy chuyện .
Anh đại khái còn thoát khỏi loại trạng thái , giờ phút cũng nhịn mà suy nghĩ, cô hẳn là xảy chuyện gì chứ?
Nghĩ nghĩ, về phía mắt động nghi, bao lâu , mắt động nghi phát âm thanh: "Có đó ?"
Không đáp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-63.html.]
Quý Minh Sùng nghĩ đến chiếc nhẫn ngón trỏ tay trái.
Hai chiếc nhẫn bình thường ít, bây giờ an tĩnh như ? Thời khắc mấu chốt tuột dây xích.
Nguyễn Tố đang mua hàng mạng, chuẩn mua thêm cho Đậu Tương vài bộ quần áo mới. Đang lựa chọn, mơ hồ âm thanh từ bên ngoài truyền đến, cô vôi vàng bóc mặt nạ . Cũng kịp rửa sạch tinh chất còn dính mặt liền xông ngoài. Quả nhiên mắt động nghi vẫn đang kiên trì bền bỉ mà phát âm thanh, ngừng lặp một câu ---
"Có đó ?"
Nguyễn Tố cho rằng xảy chuyện gì, đến bên giường bệnh, thấy Quý Minh Sùng tỉnh còn chút kinh ngạc: "Sao , chỗ nào thoải mái ?"
Quý Minh Sùng còn mượn mắt động nghi để giải thích, nhẫn nữ mới nãy lên tiếng giờ phút chửi ầm lên: "Đồ chó thật quá đáng! Em nhịn nổi nữa a a a. Tố Tố dễ dàng gì đắp mặt nạ thể thả lỏng xem điện thoại một lát, phiền! Lại yêu!"
Khuôn mặt cô đắp mặt nạ vẫn rửa sạch, mặt cũng còn một chút dấu vết. Quý Minh Sùng lúc mới sáng tỏ.
"Không gì." Anh biểu đạt ý tứ của như .
Sau khi ngẫm nghĩ, trịnh trọng xin : "Thật xin ."
Nguyễn Tố rõ nguyên do, vẫn là : "Không việc gì thì ."
Trong phòng còn nữ nhẫn khinh thường hừ nhẹ một tiếng.
* * *
Ngày thứ hai, Nguyễn Tố và Quý đổi ca với , trong phòng bệnh một đến thăm Quý Minh Sùng.
Người đến là chị của Thịnh Viễn – Thịnh Vi. Thịnh Vi năm nay qua tuổi ba mươi, là một giỏi giang. Chẳng qua thời điểm cô đến khéo lắm, Quý Minh Sùng mới ngủ bao lâu. Mẹ Quý cũng nỡ đánh thức con trai bèn cùng Thịnh Vi ngoài phòng bệnh nhỏ giọng chuyện.
Sở dĩ Quý Minh Sùng và Thịnh Viễn là bạn của , cũng là vì sự tương đồng trong vòng. Gia thế bối cảnh của Thịnh Viễn tệ, tổ tông cũng là nhân vật vang dội. Chỉ là đến đời ba Thịnh Viễn thì lắm. Ba của Thịnh Viễn giữ gia nghiệp, công ty cũng dần xuống. vận khí của con trai con gái ông tồi, một nam một nữ đều cực kỳ tiền đồ.